Từ xưa, người Quảng Ngãi đã có quy định về việc sử dụng từng loại trang phục, như trang phục mặc trong lễ hội, tang ma, cưới hỏi, trang phục của quan lại hay của lớp người bình dân.
Một trong những lý do khiến ý nghĩa của bài đồng dao này là do trong quá trình truyền miệng, “Chi chi chành chành” đã có sự biến tấu về nội dung khá đa dạng và gần như hoàn toàn khác so với bản gốc.
Bốn thế hệ là tập hợp của những “gương mặt”, “cá tính” và “phẩm chất” văn học khác nhau trong những giai đoạn khác nhau. Tuy nhiên, giữa họ vẫn có những điểm tương đồng, mà một trong số đó là cùng chung niềm cảm hứng lớn: sáng tác, nghiên cứu về Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Tôi yêu Huế không chỉ vì Huế xinh đep, dịu dàng, mà tôi còn yêu Huế vì Huế là mảnh đất ân tình, là nơi đã cưu mang và dạy tôi nên người, nơi đã truyền cho tôi trái tim nghĩa hiệp, nơi đã không ngừng thôi thúc tôi sống với tình cảm đẹp nhất, cao quý nhất của con người, là tình yêu nước.
Không biểu diễn nhạc của Tchaikovsky nữa. Văn học Nga không bị loại khỏi giá sách. Ngay cả vở ballet nổi tiếng “Hồ thiên nga” của Nhà hát Bolshoi cũng bị từ chối các chuyến lưu diễn nước ngoài.
Hai thi tài lục bát họ Nguyễn này, một đại diện cho lục bát cổ điển, một đại diện cho lục bát lãng mạn đã làm cho lục bát – một thể thơ thuần Việt – xứng đáng với vị thế và sứ mệnh “chuyên chở tâm hồn Việt”.
Một chùm lục lạc hơn hai mươi chiếc, nhỏ như ngón tay, cùng những chuỗi cườm rực rỡ sắc màu sẽ được đính vào ống trảy. Thêm mấy chùm chỉ đỏ, chỉ trắng, chỉ vàng, xen lẫn trong chuôi lục lạc. Đó là chiếc kring-ning, kỷ vật cho con gái. Mỗi cô con gái chào đời đều có một chiếc kring-ning do cha mẹ trao tặng.
Ngôi nhà mà lúc đùa vui, ông gọi là cái chum bạc vài trăm triệu. Lúc ấy, sức khỏe của ông không còn vượng, song trong câu chuyện về người thợ mỏ, về văn học, ông vẫn say sưa, cao hứng lắm.
Sinh ra và lớn lên trên quê hương núi Ấn sông Trà, nhưng rồi cũng như nhà thơ Tế Hanh, từ ngày “xa nhà đi kháng chiến”, Hoài Vũ đã gắn bó đời mình với những dòng sông của vùng đất Nam Bộ, nơi cả tuổi trẻ và cho đến những ngày còn lại của cuộc đời, anh chưa bao giờ “chịu” xa cách.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.