Thơ Tuấn lặng vào trong, có sức lan tỏa của một nội tâm an nhiên sau cuộc sóng gió. Một cảm nhận về Mẹ giản đơn, chân chất mà sâu lắng đến nao lòng: "Một đời tình ái truân chuyên/ Nhọc nhằn thấm đẫm mối duyên lặng thầm/ Lời ru khoan nhặt thâm trầm/ Dạy con bao lẽ nghĩa ân ở đời".Đó là một tâm hồn đồng điệu để giờ giảng văn lan tỏa được ba chiều: Cô giáo văn (chủ thể truyền đạt) - Thơ Hàn Mặc Tử (chủ thể thông tin) - học trò (chủ thể tiếp nhận); nhưng
(Chân dung Nguyễn Thị Tuấn) không! Có cả bốn chiều: đó là ánh mắt người học trò gửi niềm tin vào cô giáo, hòa nỗi cảm thương Hàn vào sâu thẳm con tim (mà theo đánh giá của Lý thuyết tiếp nhận hiện đại thì đó là một giờ giảng văn xếp loại Giỏi): “Nhớ sáng nào cô vào lớp học/ Câu thơ Hàn ướt đẫm trang văn/ Có chú bé mắt buồn trao gởi/ Đôi vần thơ ướt đẫm tim thơ”; Một lời tự thú chân thành của một người phụ nữ đa mang: “Vòng đời quanh quẩn quẩn quanh/ Đa vương em nỡ để anh ưu phiền”; Một chút trần lụy: "Dìu nhau vào cõi đam mê/ Rót cho nhau trọn câu thề gió trăng…/ Cắn cho nhau miếng đào tiên/ Để lòng quên bỏ ưu phiền thế nhân", một chút Thiền của Phật giới và… cao hơn là cả một tấm lòng: “Tìm em ở động hoa vàng/ Lần theo vết gã từ quan năm nào/ Một đời vui thú tiêu dao/ Thuyền mơ ta lạc lối vào thiên thai”.
Bichkhe.org xin giới thiệu một chùm thơ của Tuấn (Mai Bá Ấn).
(Tham luận của nhà thơ Hoàng Hưng tại Hội thảo “Thực trạng và giải pháp phát triển văn hóa đọc ở VN” do Bộ VHTTDL phối hợp với Ban Điều hành Dự án SachHay.com tổ chức. Do BTC đề nghị cắt bỏ, sửa chữa vài ý trong bản tham luận, tác giả quyết định rút khỏi hội thảo)
. Trích từ thư của Hội nhà văn Nga chúc mừng nhà văn Hoàng Ngọc Hiến 80 tuổi:“…Ông luôn luôn là người ủng hộ các mối liên hệ văn hóa Nga Việt và là người bảo vệ những truyền thống văn học nhân bản nhất của trường phái hiện thực. Ông đã từng, đã là và sẽ là chiến sĩ bảo vệ chân lý trong văn học nghệ thuật vốn xa lạ với mọi thứ minh họa và phải đạo.
Ngày nay, các bản dịch của ông chuyển ngữ tác phẩm nhà thơ Nga vĩ đại Vladimir Maiakovxki chúng tôi đánh giá là sự đóng góp lỗi lạc vào lịch sử tình bằng hữu văn chương giữa hai nước Nga Việt chúng ta.”…..
Nhà thơ Nguyên Sa đã yên nghỉ mười năm ở California. Mọi vui buồn và được mất cũng đã lắng dịu đi, đủ để những người bây giờ bình tâm phác thảo một chân dung thơ Nguyên Sa. Ông đã đến với chúng ta, đã sống với chúng ta, đã rời xa chúng ta, và đã gửi lại những câu thơ dâng hiến cả cuộc đời.
Mảng văn học cổ của Việt Nam (VN) là một phần quan trọng của nền văn học và văn hóa VN nói chung; nó góp phần tạo nên sự tự hào trong mỗi người VN chúng ta về truyển thống văn hóa rực rỡ của dân tộc. Có lẽ mọi người VN, dù ở đâu, đều dễ dàng đồng thuận với việc giới thiệu văn học cổ VN hòa nhập với nền văn học thế giới. Đó là chuyện quan trọng và cần thiết. Nhưng việc giới thiệu không phải chỉ cần có người am hiểu ngoại ngữ là đủ. Dù rất thông thạo ngoại ngữ nhưng nếu dịch giả không có một sự “quen biết” tối thiểu về văn học và không lãnh hội được hoặc hiểu sai lạc nội dung các tác phẩm của tiền nhân thì sự giới thiệu sẽ không những không mang lại hiệu quả mong muốn mà còn gây hậu quả bôi bác rất tai hại đối với các di sản tinh thần của cha ông ta, biến các tác phẩm của cha ông ta thành những thứ xoàng xĩnh vô bổ, thậm chí một thứ trò cười dưới mắt độc giả trí thức từ các nền văn hóa khác. Chuyện đó đã xảy ra và không phải là một hai trường hợp cá biệt.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, âm hưởng hiện sinh trong truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp rất gần gũi với chủ nghĩa hiện sinh vô thần, chủ yếu gần với quan điểm của J-P Sartre. Sự gần gũi ấy có thể nhận diện qua các biểu hiện sau đây.
Frank Gerke bỗng trở thành “điểm nhấn” của bữa rượu khi anh kể về Trịnh Công Sơn. Frank vô cùng vinh hạnh đã được nhạc sỹ Trịnh Công Sơn kết nghĩa anh – em. Frank nói tiếng Việt rất sõi và pha chút giọng điệu hài hước nên người nghe rất thú vị. Tôi cũng đã vài lần được nghe anh đệm đàn ghi ta hát những khúc ca của Trịnh Công Sơn rất hay nhưng buồn đến thấu lòng.
Điều cuối cùng tôi muốn lưu ý: Sở dĩ Barthes xa rời thế giới thẩm mỹ là vì ông quan niệm “truyện” [“récit”] theo nghĩa rất rộng, rằng nó có mặt trong mọi thể loại văn hoá. Vì thế ông đã phân tích bất kỳ văn bản nào, thậm chí là cả một số đoạn của Kinh thánh. Danh hiệu “nhà lý luận văn học” dành cho ông không còn giữ nguyên ý nghĩa của nó nữa.
Cuộc đời Nguyễn Ngọc Ký là cả một thiên tiểu thuyết dài về nghị lực chiến thắng số phận, những thăng trầm trong cuộc đời tài hoa, quan điểm sống tinh tế, cho đến hai cuộc hôn nhân với hai chị em ruột, lâm ly không kém gì chàng Kim Trọng với chị em Thúy Kiều, Thúy Vân.
Chào mừng kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội,Lễ hội Lục bát năm Canh Dần mang tên “Ngàn năm hồn Việt”, do sáu cơ quan đồng tổ chức (Website www.lucbat.com, Trung tâm văn hoá TP. Hà Nội, Báo Người Cao Tuổi, CLB Thơ Việt Nam, Trung tâm TLVHNT Việt Nam, Báo Người Hà Nội) được tổ chức vào ngày Chủ nhật 12-9-2010, tại Triển lãm Vân Hồ, số 2, Hoa Lư, Hà Nội. Nhân sự kiện này, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện với nhà thơ Đặng Vương Hưng, chủ nhiệm Website. Lucbat.com, đồng tổ chức Lễ hội lục bát năm Canh Dần.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.