Vấn đề sinh thái-đô thị xuất hiện trên những trang văn của Nguyễn Minh Châu ngay từ những năm 80-90 của thế kỉ trước. Ông được coi như nhà văn đặt nền móng cho văn học đổi mới, có lẽ, một phần là bởi, trong các sáng tác của mình, ông đã lần đầu tiên đặt ra những cuộc đối thoại với tự nhiên, lắng nghe tiếng nói của tự nhiên.
Những ngày này, người mộ điệu có thể cầm trên tay những album Khánh Ly, lần đầu tiên được phát hành chính thức trong nước (bởi Phương Nam Phim). Song song đó, Công ty TNHH MTV Phương Nam Book cũng ký hợp đồng độc quyền xuất bản cuốn tản văn Đằng sau những nụ cười của ca sĩ Khánh Ly.
Phạm Phú Hải (sinh 1950, mất ngày 6.5.2009) là nhà thơ xứ Quảng. Trên trang Wikipedia sau này có nhận xét: “Ông sở hữu giọng thơ “kỳ dị”, cộng với bệnh tâm thần, và gương mặt “hao hao giống” Bùi Giáng Trung Niên thi sĩ nên được coi là “Bùi Giáng thứ hai” của Đà Nẵng…”. Có người còn gọi Hải là “Thiền sư thi sĩ”. Tập thơ của ông đã được trao giải thưởng Bách Việt năm 2009, sau ngày ông mất.
Theo tôi, có lẽ người đọc hải ngoại hiện nay ít biết về anh. Nhưng tôi có một cơ hội cuối những năm bảy mươi, khi còn ở trong nước, được một người bạn mới quen đọc cho nghe một bài thơ lạ, của một tác giả lúc ấy tôi không biết là ai. Vừa đi vừa đọc. Xong, cả hai ngồi xuống bên vệ đường, tôi nhờ anh đọc lại lần nữa. Không có giấy bút để ghi, anh đọc lần thứ ba chậm và kỹ, cho tôi nhớ. Mười năm sau ở hải ngoại tôi vẫn thuộc bài thơ rất dài này; nhiều năm sau nữa thì bắt đầu quên dần từng câu, từng đoạn.
Vâng! Chúng ta tiếp tục mong Hà Quảng có nhiều hơn những phút “hóa dại khờ” và “hoang đàng”; nhiều hơn nữa những “ngọn tình ầm ĩ cháy” cùng những “hoang sơ mộng mị” ngay chính trong lòng mình để chuyển thi pháp từ “có cớ” sang “vô cớ” ngày một thơ hơn.
"chơi trò nhìn qua kẽ ngón tay/ thấy tay mình hồng hơn tay người khác/ người làm thơ không đếm chữ đếm sao được lề thói ở đời/ ta đếm nhảy con số chẵn lẻ/ ta đếm lệch tay trái tay phải/ và ta luôn thấy thừa và thiếu"
"Tôi chưa bao giờ thấy em đẹp như thế… Hai má màu hoa lựu và cặp môi đỏ ướt một cách khác thường. Đầu óc tôi quay cuồng… Em sắp lấy chồng, là chàng trai biển, con một nhà giàu có ở xóm trên… Như đang mê sảng, tôi đưa tay vào vòng cổ mảnh dẻ của em, vòng qua mái tóc xõa vai, kéo mặt em sát mặt tôi. Tôi cúi xuống hôn vụng về lên môi em. Cả người tôi như tan ra trong hoan lạc…".
Cuối thế kỷ 19 - đầu thế kỷ 20, nhiều họa sĩ Pháp đã tìm tới Việt Nam như một điểm đến khơi nguồn cảm hứng hội họa. Ở thời điểm này, nhiều bức tranh ấn tượng ghi lại vẻ đẹp đất nước - con người - văn hóa Việt Nam đã được các họa sĩ Pháp thực hiện
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.