Bến sông ấy có tên là My Lăng. Bến My Lăng ở đâu? Hình như ở trong mơ, dưới trăng, một vầng trăng bạc xám ám ảnh trên thành cổ Đồ Bàn. Có thể là bến sông của một cô gái người Chàm, của một kỵ sĩ Chàm, của một ông lái đò không tên, không tuổi, quên quá khứ, không nghĩ tới tương lai, ông lái đò của những thời khắc hiện tại, của dòng sông đang trôi chảy. Bến My Lăng ở đâu? Có lẽ, bến sông ấy chỉ có trong thơ Yến Lan, trong những tầng sâu nhớ quên của nhà thơ.
Trong thơ, tên tuổi Ý Nhi thường được gắn với “Người đàn bà ngồi đan” (tên một bài thơ và tên một tập thơ đã đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn từ năm 1985) với những câu thơ mang chiều kích lớn… Tất nhiên, không chỉ có thế, Ý Nhi còn có nhiều bài thơ độc đáo khác.
Bác sĩ, Nhà giáo Ưu tú Phan Bảo Khánh, nguyên Phó Trưởng Bộ môn Giải phẫu, nguyên Chủ tịch Công đoàn Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh vừa cho ra mắt độc giả bút kí văn học “Những người hoàn thiện giấc mơ” (NXB Văn hóa-Văn nghệ TP. HCM 2016) nhân kỷ niệm 61 năm Ngày Thầy thuốc Việt Nam. Nhà văn Trần Quốc Toàn đã đọc và giới thiệu.
Từ năm 1972 cho tới nay đã có nhiều học giả, qua tập Yên thiều bút lục mới sưu tầm và vài nguồn tư liệu khác, đưa ra nhận định: Câu đối “Thập tải luân giao cầu cổ kiếm/ Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” là của tri phủ Ngải Tuấn Mỹ người Hoa tặng phó sứ Nguyễn Tư Giản khi sứ bộ Việt Nam ghé lại địa phương này chứ không phải của Cao Bá Quát.
Đọc truyện ngắn viết về những cái tết, hoặc liên quan đến tết, người đọc có thể cảm nhận được những trạng thái đời sống trong từng thời đoạn của lịch sử.
Festival hội thảo Truyện Kiều và đại thi hào dân tộc Nguyễn Du nhân kỉ niệm 250 năm ngày sinh của ông diễn ra rộng khắp. Đại hội Hội Nhà văn Việt Nam vui vẻ, dân chủ nhưng cũng bắt đầu báo hiệu một sự phân hóa. Cuộc thi tiểu thuyết 4 năm không chọn được đỉnh cao. Có nhiều niềm vui, nhưng cũng không hiếm nỗi buồn, rơi nước mắt. Chưa có năm nào văn chương Việt lại sôi động, nóng bỏng, ngổn ngang và phức tạp... như năm 2015.
Không biết trước đây đã bao giờ Lê Huy Mậu nghĩ một ngày nào đó mình có thêm tên ông Sông Quê dễ thương, trìu mến đến vậy? Chắc là không. Ngay cả khi đặt dấu chấm than cuối cùng cho trường ca “Thời gian khắc khoải” cũng không. Rồi khi “bứt” chương “Khúc hát sông quê” ra để gửi nhà thơ nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo, khi lời thơ được những nốt nhạc của nhà thơ - nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo chắp cánh bay lên đã khiến bao người nghe khắc khoải, cảm giác khúc sông Lam của người phổ nhạc lẫn người sáng tác thơ cũng là khúc sông quê mình.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.