Trông vào đa phần các bức tượng của nhà thơ Nga vĩ đại Vladimir Mayakovsky được dựng sừng sững tại một số quảng trường, hầu như bao giờ ta cũng bắt gặp ông trong trạng huống: Một cái nhìn cau có, cặp môi bặm lại, tay thủ trong túi áo. Nhưng rồi, năm tháng qua đi, nhiều hồi ký của bè bạn đương thời đã đưa nhà thơ về đúng con người thực của mình...
Về phương diện này họa chăng chỉ có tạp chí Người đương thời của chúng ta có thể tạo ra một ngoại lệ, nhưng những bài viết đầy xúc động của nó, làm cháy bỏng trái tim và tâm hồn của bạn đọc, than ôi, lại hoàn toàn không đề cập tới nền văn học Nga hiện đại, mà chỉ hướng về quá khứ vinh quang và hào hùng của chúng ta.
Có lẽ nhiều người, trong đó có cá nhân tôi rất cảm kích về tình cảm và những việc làm của nhà thơ Ngô Minh với nhà thơ Phùng Quán và gia đình ông qua những việc cụ thể như góp phần giúp cho ra đời một số di cảo của Phùng Quán, viết nhiều bài báo về Phùng Quán và nhất là việc đứng ra vận động những người quen biết trong cả nước đóng góp xây dựng ngôi mộ rất khang trang cho vợ chồng nhà thơ tại quê nhà. Tuy nhiên cũng có những điều cần phải nói lại cho rõ vì nhiều sự việc nhà thơ Ngô Minh đã không có thông tin đầy đủ hoặc vì lý do gì đó đã nói quá lên nhiều về nhà thơ Phùng Quán trong những bài viết của mình trên một số báo. Là người quen biết và hiểu Phùng Quán, tôi rất muốn nói lại cho đầy đủ, đúng đắn, trung thực về một số chi tiết trong phần lớn cuộc đời của nhà thơ
“Ông nội tôi mất khi tôi mới một tuổi rưỡi nhưng ông chưa bao giờ rời xa tôi. Hàng ngày nhìn những ông lão đạp xe, thả bộ trên phố, tôi lại nghĩ về ông, tưởng tượng và ao ước có ông”. Vi Thuỳ Linh nói về ông nội của mình, không ngăn được nước mắt.
Xuyên suốt hành trình thơ tự do của Nguyễn Lãm Thắng, hình ảnh cái chết được lặp đi lặp lại khá nhiều. Chết là quy luật tự nhiên. Không ai thoát khỏi vòng quay nghiệt ngã của số phận. Vấn đề là chúng ta có vượt qua được một cách thoải mái hay không? Vì cuộc đời này chỉ là bến dừng chân, bến đỗ, là cõi tạm, chỉ có thế giới bên kia mới là thực, là vĩnh cửu.
Trong tình cảm đặc biệt đối với Belinsky có thể ghi nhận hai khía cạnh. Thứ nhất, ông được đón nhận một cách hết sức tích cực và tự nhiên, như một hiện tượng đương đại. Thứ hai, thiện cảm đối với ông nhiều khi song hành với ác cảm. “Đối với tôi Belinsky không tồn tại!”, – một giáo sư ngữ văn ở Đại học Quốc gia Moskva nói với tôi như vậy.
Găp bà trở về từ Huế, sau khi tham dự cuộc giao lưu thơ nhạc nhân kỷ niệm 90 năm ngày sinh và 9 năm ngày mất của ông. Khi chúng tôi đến vẫn thấy bà đang cặm cụi viết. Bà đang sửa cuốn hồi ký mà lẽ ra định in vào cuối năm nay nhưng chưa kịp. Cuốn hồi ký gần 300 trang bà viết tay được người con trai đánh máy lại. "Thực ra tôi viết cuốn này là nói về ông thôi, chứ tôi đâu có gì để nói. Vậy mà ông không còn nữa ở trên đời 9 cái đông qua xuân tới rồi"...
Nhà nghiên cứu Phan Trọng Thưởng cho rằng: “Chính ở việc vẽ chân dung người khác, Trần Đăng Khoa càng nỗ lực tỉa tót, tô vẽ bao nhiêu thì chân dung anh lại càng tự nổi lên bấy nhiêu… Có thể nói bao nhiêu tư chất, bao nhiêu tài hoa có được ở Trần Đăng Khoa đều phát tiết ra ở những thao tác họa chân dung các nhà văn này”.
Hiện nay, không còn mấy những ý kiến coi đây là nhân vật tiêu biểu cho sự tàn bạo độc ác. Trong dân gian hầu như chỉ nhìn nhận Hoạn Thư là con người có tính ghen tuông cay nghiệt. Trong tiếng Việt, hoạn thưđược dùng như một tính từ đồng nghĩa với ghen tuông.
Có thể thấy con người khát khao hưởng thụ những lạc thú cuộc đời cũng là một kiểu nhân vật trữ tình ẩn hiện bàng bạc qua các tập thơ Thanh Hiên thi tập, Nam Trung tạp ngâm, Bắc hành tạp lục của ông.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.