Tôi xin cam đoan con chim đang rướn lên ca kia nhất định nghe được tiếng nói trái tim người? Vì đó là con chim của tình yêu! Cũng lạ, trong vệt sáng mùa đông nhợt nhạt, vầng mây thì toan hấp hối, mảnh trăng cũng chẳng khác nào cái xác... hoà điệu với lòng người đang ... tan vỡ! Nhưng con chim vẫn khát vọng, nó khắc khoải ca: Đau khổ, sướng vui cũng vì khát vọng ấy!
"Những tác phẩm về triết học đã hiếm phần nhiều lại là những sách chú giải, phu diễn (như Tứ thư thuyết ước của Chu An, Dịch kinh phu thuyết và Thư kinh diễn nghĩa của Lê Quý Đôn, Hy kinh trắc lãi của Phạm Đình Hổ), chứ không có sách nào là cái kết quả của tư tưởng độc lập, của công sáng tạo đặc sắc cả. Bởi thế, nếu xét về mặt triết học, thì ta phải nhận rằng nước ta không có quốc học, nghĩa là cái học đặc biệt, bản ngã của dân tộc ta".
Ông thực hiện một cuộc điều tra văn học theo các thủ tục giống như các ngành khoa học tự nhiên khác. Qua đó khẳng định sự phát triển của văn học được đặc trưng bởi chất lượng, sự gián đoạn cũng như điểm xuất phát ban đầu.
"Gia tài tuổi 20" là tập truyện ngắn của tác giả trẻ Lưu Quang Minh. Tác phẩm ra đời đã được nhiều bạn đọc cảm nhận ở nhiều góc độ khác nhau. Bichkhe.org xin giới thiệu những cảm nhận ấy cùng bạn đọc (TS Mai Bá Ấn)
Du Tử Lê, làm thơ, chẻ chữ, ghép chữ, rồi bây giờ ghép chữ (thơ) với màu. Chữ biến màu, màu hóa chữ. Bàng bạc nhưng cuốn hút. Xa xăm nhưng cận kề. Gợi cảm. Đó là cảm xúc của tôi sau khi xem khoảng 20 bức tranh của ông.
Cuộc đời của nhà thơ Trần Quang Long có thể nói là quá ngắn ngủi song anh đã có cuộc hành trình nam tiến thật hào hùng. Nguyên quán ở làng Bát Tràng, Gia Lâm, Hà Nội; anh lớn lên, tham gia các phong trào đấu tranh chống chính quyền Ngô Đình Diệm ở Huế và sau đó in đậm bước chân cách mạng ở Quy Nhơn - Cần Thơ - Sài Gòn - Tây Ninh, song hành cùng thơ trên nẻo đường tranh đấu.
Nguyễn Trãi càng lúc càng bị đẩy xa khỏi kinh thành Thăng Long, như một sự vô hiệu hoá thật đáng sợ. Ông cảm nhận rõ điều đó, buồn cho thế sự, rồi cảm thương cho thân phận của mình. Người anh hùng thất thế, chỉ còn biết giận mình, trách mình sao không sớm về mà còn đeo đẳng chi cho mệt. Ông mượn một câu trong Kinh Thi, để tỏ sự chán ghét của mình: “Đầy tớ ta mệt rồi”! Hơn chục bài thơ, chung quy một niềm tâm sự xót xa thầm kín, của người anh hùng di hận kỷ thiên niên. Vận hội gặp phong ba, trí mưu sao được nữa? Tiên sinh Nguyễn Trãi từng than thở như vậy!
Có thể nói đời Lỗ Tấn là một chuỗi bi kịch. Thái độ căm thù xã hội cũ, bi quan với hiện tại, sự hăng hái công kích các thói hư tật xấu của người đời bằng giọng văn châm biếm cay nghiệt thể hiện trong các tác phẩm của ông đã phản ánh các bi kịch mà ông từng trải qua.
Tuổi thơ của ông sớm phải ly quê. Sinh năm 1936 ở Vĩ Dạ (Huế), năm 1937 ông đã phải vào sống tại tỉnh lị Sông Cầu (Phú Yên). Mười tuổi, ông lại được trở về Huế. Năm mười tám tuổi lên chiến khu Hòa Mỹ, rồi được đưa ra Nghệ An học trường Huỳnh Thúc Kháng. Năm 1956, ông thi đỗ vào trường Đại học Bách Khoa, khóa 1. Cuộc đời ông được gắn bó với quê kiểng chẳng bao nhiêu, nhiều người trong quê nghĩ ông đã chết bởi bom đạn. Khi có người nhà tình cờ đọc được bài thơ ông in trên báo, thấy tên ông, mới kêu lên cho cả họ mạc biết là Nguyễn Xuân Thâm còn sống và còn làm thơ. Thì ra cái tên của nhà thơ, cũng thấm đẫm nước mắt của một thời đất nước loạn li, chia cắt.
Nhà thơ, Thạc sĩ Hán Nôm Nguyễn Lãm Thắng sinh 14/8/1973, Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên-Huế, Trưởng Gia đình Áo trắng Huế. Hiện anh là Giảng viên Khoa Ngữ văn Trường Đại học sư phạm Huế.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.