Nhiều khi thấy Duật ăn mặc hơi bị…diêm dúa, anh em tôi lại cười lén anh. Nhưng Duật vẫn hồn nhiên, thơm mát, và không cần quan tâm tới nhận xét của người khác về cách ăn mặc có vẻ “khác nhà thơ” của mình. Vậy mà thơ Duật cứ hay, cứ khiến người đọc phải vừa lâng lâng vừa xót đau, chứ đâu phải anh ăn mặc thế nào thì làm thơ thế ấy. Thơ Phạm Tiến Duật giản dị, anh đưa rất nhiều lời ăn tiếng nói hàng ngày vào thơ của mình.
Sáng tác của Nguyễn Tuân thời tiền chiến thường được xem xét theo một định kiến thiên lệch. Trong khi trình độ nghệ thuật của chúng được đề cao thì nội dung xã hội lại bị lên án.
Đối với những độc giả văn học trẻ hiện nay, hai chữ "Khế Iêm" khiến họ lập tức nghĩ ngay đến Tân Hình Thức, như thể Khế Iêm chưa bao giờ từng làm những thể thơ khác vậy. Dĩ nhiên điều đó không đúng. Bởi trước khi tìm đến, được thuyết phục và kiên định bảo vệ và truyền bá kiểu thơ này, vị "chủ soái" của Tân Hình Thức đã từng thể nghiệm nhiều hình thức thơ khác: thơ vần điệu, thơ tự do, thơ hình thể...
Kỳ này ra, anh đang gấp gáp hoàn thành cuốn tiểu thuyết về Hà Nội thời thực dân Pháp chiếm đóng, để hưởng ứng kỷ niệm nghìn năm Thăng Long. Cuốn sách chừng ba trăm trang. Anh khoe, đã viết được già nửa rồi. Thì ra cái mảnh đất Thăng Long vừa cổ kính vừa mơ màng này vẫn ám ảnh anh, cuốn hút anh. Anh còn vừa viết xong kịch bản sân khấu về vị vua Lý Công Uẩn, rồi anh còn toan chuyển thành kịch bản phim truyện. Kỳ trước anh có mang đề cương kịch bản này ra Hà Nội, được nhiều nhà chuyên môn đánh giá cao.
Tôi giật mình thấy người Châu đầy máu,từ mặt mũi đến quần áo, anh ném vội túi tài liệu cho tôi rồi nhảy ùm xuống suối. Trước đó tôi có nghe thấy tiếng máy bay và một phát rocket nổ ngoài cửa rừng,ở mặt trận như vậy được coi là yên tĩnh. Phát đạn ấy đã bắn trúng vào chỗ nhà văn và đại đội trưởng công binh.
Gặp Tạ Duy Anh (Cái tên thì nặng mà người nhẹ tênh) ở Nxb Hội Nhà văn lúc nào anh cũng rủ: Rảnh rỗi làm ly chơi... Nhưng cả hai đều cười trừ vì có ai rảnh đâu! Tôi đã từng mê mệt bởi những truyện ngắn lạ của Tạ Duy Anh, và có lẽ từ cái góc nhìn hiện đại, đầy phát hiện ấy mà Tạ Duy Anh đã phát hiện ra "Một truyện ngắn trữ tình hiện đại trong lời một bài dân ca cổ"... (Mai Bá Ấn)
Là một người dành nhiều năm tháng rong chơi phong sương trên đường phố, đến mức được định danh là “ông già đi bộ”, do đó, khi đọc những trang văn của Sơn Nam, chúng ta sẽ không ngạc nhiên, khi hầu như luôn gặp gỡ ông phác hoạ những con phố nghèo nàn; những phận người bươn chải trong cuộc mưu sinh trầy trụa; những đứa bé trần như nhộng, nô giỡn giữa vũng bùn lầy… Phải chăng, chính từ cái thực tế lầm than như vậy, mà rải rác những nhân vật của ông thường nhen nhúm một giấc mơ thầm kín, nuôi khát vọng đổi đời. Đó là: giấc mơ trúng số!.
- Tôi không phiền. Trái lại tôi cho đó là một câu hỏi rất thú vị. Xã hội của chúng ta đang tồn tại đầy rẫy các “nhà” không tác phẩm, hay nói đúng hơn là "ăn mày dĩ vãng" trên những cái từng có. Khi tôi nói tôi vẫn là nhà thơ, tôi không định nói đến những bài thơ tôi viết trên blog mà là những bài tôi viết và vẫn còn cất giữ. Có những người đều đặn hằng năm xuất bản tác phẩm, có những người phải mất 10 năm mới trình làng tác phẩm mới. Song chắc gì những tác phẩm định kỳ ấy hơn được những tác phẩm được nuôi dưỡng nhiều năm?
Đúng là cái Ngày thơ với chủ đề "Tổ quốc và thơ" rằm tháng Giêng năm ấy, tôi đã tuyên đọc "Bài thơ của một người yêu nước mình" của Trần Vàng Sao giữa một không gian có gió Xuân hiu hiu của Nhà Văn hóa thiếu nhi Quảng Ngãi. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm từ Huế vào, vợ chồng nhà văn Nguyễn Đình Chính từ Hà Nội vào, các quan chức điạ phương và đặc biệt là công chúng yêu thơ đã thấm đẫm một không khí thơ trong lòng rưng rưng hướng về Tổ quốc mình. Giờ thì Thanh Thảo lại phát hiện Trần Vàng Sao... họa sĩ. Bichke.org xin được đính kèm phụ theo một bài thơ nữa của nhà thơ âm thầm này: "Người đàn ông 43 tuổi nói về mình" (Mai Bá Ấn)
Gắn với thiên tình sử nên thơ và những huyền tích của một trong "Tứ bất tử" theo tâm thức dân gian, lễ hội Chử Đồng Tử - Tiên Dung thuộc những lễ hội lớn ở nước ta. Gần như không bị “nhiễm” những cảnh xô bồ cầu danh, trục lợi nên lễ hội Chử Đồng Tử - Tiên Dung vẫn giữ được vẻ thuần khiết và trọn vẹn những nét đẹp văn hoá dân gian.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.