Nhà thơ trẻ Quảng Nam - Nguyễn Trung Bình đã theo Đặng Ngọc Khoa tiếp tục hành hương về miền xa lắc bởi căn bệnh hiểm nghèo như nhau. 41 tuổi, thơ quá trẻ và đường thơ còn dài. Vậy mà... Bichkhe.org xin thành thật chia buồn cùng gia quyến (Mai Bá Ấn)
Từ rất nhiều năm nay tôi rất muốn bày tỏ đôi điều về những bi kịch cuộc đời mà nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường từng chịu đựng và trăn trở, từng nén vào lòng để sống và sáng tác suốt hơn mấy chục năm qua.
Trong 6 tập thơ xuất bản trong năm 2008 được lọt vào chung khảo giải thưởng Hội nhà văn VN năm 2009, Viết dưới bóng quê nhà của Lê Văn Ngăn được chú ý nhiều hơn cả. Bởi lẽ, nhà thơ Lê Văn Ngăn là một gương mặt văn chương miền Trung được biết đến từ lâu.
Phan Nhật Chiêu từ lâu đã trở thành cái tên quen thuộc đối với những người nghiên cứu và yêu thích văn chương. Ông là dịch giả, nhà “Nhật học”, một “cư sĩ” gắn bó với Thiền và Phật giáo, là tác giả của nhiều công trình nghiên cứu có giá trị…
Trong thơ ca, nhất là thi văn xướng họa thì sự trêu ghẹo nhau bằng chữ nghĩa thường trở thành những màn chơi chữ đầy nghệ thuật thú vị. Kiểu nói tửng tửng nầy thật không ngờ lại chưa hẳn là sở trường của Huế. Một người bạn Huế, phóng một câu tuyệt tác tửng tửng đến nước nầy thì con dân văn bút nhà Huế chỉ còn nước sắp hàng một vỗ tay hoan hô: Dạ thưa xứ Huế bây giờ/ Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương. Dạ thưa, đó là Bùi Giáng, anh học trò trong Quảng ra thi của một thời Quốc Học...
Không hiểu sao người Việt mình thường ngại nhau lắm anh ạ. Tuy vậy, cuốn sách xuất bản lần này chưa hoàn toàn kết thúc; tôi dự định thực hiện một số bài nữa với các nhà thơ khác; và tôi hết sức mong mỏi sẽ có dịp gặp gỡ các gương mặt thơ ca quan trọng nhất của Việt Nam hiện nay, thuộc nhiều khuynh hướng khác nhau.
Ngay cái buổi chiều tôi từ Quảng Ngãi ra Huế để cùng Hoàng sáng mai đi gặp phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm phục vụ cho cái Luận án Tiến sĩ của tôi,cũng là buổi tối cuối cùng tôi gặp Hoàng. Đêm đó, hai anh em uống với nhau vài ly rượu tại quán Dân Dã, tôi đọc thơ, Hoàng hát mãi "Như một lời chia tay" của Trịnh... rồi về. Hẹn sáng ra thực hiện kế hoạch. Vậy rồi đêm đó Hoàng ra đi. 5 giờ sáng Hồ Thế Hà điện thoại báo tin, tôi tỉnh ngủ, chạy đến, và khóc... Nhớ Hoàng, xin thiệu một bài viết của Lê Thiếu Nhơn về "Hồn mai" Nxb Thuận Hóa ấn hành tưởng niệm Hoàng (Mai Bá Ấn)
Có câu thơ buồn mà ám ảnh: "Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ”. Đó là lời tố cáo chiến tranh đanh thép nhất. Hình ảnh thơ này Phan Vũ viết về một người bạn gái có thật của mình. Có người hỏi, nhà thơ Phan Vũ kể rằng, "cô ấy nhà ở phố Quán Thánh, chơi đàn Piano. Cô ấy học với bà Thái Thị Liên cùng Đặng Thái Sơn. Sau này cô sang Nga học, rồi sang Pháp định cư. Thuở đó chúng tôi là bạn thân, ở nhà gần nhau. Trời lạnh, tôi sang nghe cô đàn. Cô ấy sau này có một cuộc đời nhiều truân chuyên, trắc trở". Những chi tiết đời thường, cái chung và cái riêng, được nhà thơ chọn lọc, rồi sắp đặt chúng thành bức chân dung Hà Nội làm thổn thức tim người...
Tiến sĩ Trần Hoài Anh vừa quyết định rời quê hương Quảng Ngãi vào Tp Hồ Chí Minh công tác. Rời Quảng Ngãi mà hồn gửi về Quảng Ngãi thể hiện tâm huyết qua bài viết này về nhà thơ Thanh Thảo (Mai Bá Ấn)
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.