Có lẽ một trong những kiếp người khiến tôi thương cảm và bị ám ảnh nhất đó là người say. Người ta thường khinh miệt và ghét người say. Bởi khi say thì rượu nói, rượu chửi, mông lung vô hồn thức, phơi trần hết những thớ bậy rạc, nhớp nhơ trong một tấm thân nhũn oặt. Tôi vốn tởm cái mùi rượu khi lạm dụng quá đà, nó hăng hăng, lờm lợm như mùi hồng xiêm thối. Vậy mà tôi chẳng ghét nổi người say, chỉ thương, hoặc sợ họ. Phải dấn thân làm nô lệ cho một thứ tước đoạt cái tinh hồn, hủy hoại cả thể chất, đó phải chăng là một chướng nghiệp buồn.
Hiếm có ai được trời cho “lộc” văn chương nhiều như Nguyễn Huy Thiệp. Một nhà văn mà chỉ với vài truyện ngắn đầu tiên xuất hiện đã là tâm điểm của mọi ồn ào, mọi tranh luận, và chỉ sau một thời gian ngắn thì tên tuổi của ông đã đóng đinh trong dòng văn học Việt Nam, trở thành một hiện tượng mang tên “Nguyễn Huy Thiệp”. Nhưng rồi bỗng một hôm, Nguyễn Huy Thiệp tuyên bố ngừng viết, bán “văn nghiệp” của mình với giá nửa tỉ cho Nhà xuất bản Trẻ… để tận hưởng tuổi già nhàn nhã. Cuộc sống hàng ngày của ông bây giờ là một cuộc rong chơi.
Với "Những người đã lớn", "Cực Nam", "Thành phố nghiêng mình" và sau này là trường ca "Ở làng Phước Hậu", thơ Trần Vũ Mai là khúc tráng ca của thế hệ đi giải phóng và thống nhất đất nước. Trong thơ anh, hiện thực cuộc sống chiến đấu hiện lên gồ ghề trần trụi như nó vốn có. Ở đó, sự hào hùng đan xen nỗi bi thương. Ở đó hy vọng, niềm tin thực sự ánh lên từ máu lửa, từ những gian truân, đau đớn tột cùng...
Giới thiệu thơ trên Tạp chí Sông Hương của các tác giả: Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh - Đỗ Hàn - Phan Văn Chương - Tháng Năm - Nguyễn Ngọc Hưng - Phạm Xuân Phụng - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Loan - Triệu Nguyên Phong
Sáng 26/12 tại Hà Nội, Nhà xuất bản Trẻ đã tổ chức buổi Trò chuyện về tác phẩm Hồ Anh Thái với chủ đề gần giống như tên tác phẩm mới nhất của nhà văn “Hồ Anh Thái - Những câu chuyện trên đường”. Mặc dù vắng mặt tác giả nhưng đã có rất nhiều độc giả và đồng nghiệp tới tham dự. Buổi trò chuyện đã phần nào vẽ lên chân dung con người và tác phẩm Hồ Anh Thái.
Tiểu thuyết gia Colombia Jorge Franco Ramos không phải là nhà văn theo chủ nghĩa hiện thực huyền ảo. Đơn giản ông là nhà văn hiện thực. Cuốn tiểu thuyết Rosario Tijeras của ông kể chuyện một cái thây ma được gửi đến chỗ người ta đang tiệc tùng; rồi việc một nữ tội phạm luôn tặng các nạn nhân của mình một nụ hôn kiểu Pháp trước khi đập vỡ đầu họ.
Hình ảnh nữ thi sĩ Xuân Quỳnh đã gắn chặt với biểu tượng tình yêu của chị và nhà thơ, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ. Hình ảnh của hai con người tài hoa bạc mệnh đã khắc ghi vào bầu trời văn chương một ánh hào quang chói rạng. Tuy nhiên, có một khoảng đời trước đó, khi chị có một gia đình riêng với người chồng cũ, nghệ sĩ Violon Lưu Tuấn và con trai Lưu Tuấn Anh. Mối tình này tuy ngắn ngủi nhưng cũng ghi một dấu ấn sâu sắc với cuộc đời của chị.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.