Đọc tập “Thi ca lục bát” của anh, tôi rất lấy làm lạ là dù xa nước đã 30 năm mà hồn lục bát của anh vẫn dồi dào vô kể. Nhiều nhà thơ có tiếng trong nước chắc phải phát ghen với anh về ba ngàn câu lục bát trong tập thơ này, bởi không phải bất cứ nhà thơ nào cũng dễ dàng làm được thơ lục bát – một thể thơ tưởng như người Việt nào cũng làm được nhưng lại rất khó hay. Thơ lục bát của anh thường cắm rễ sâu vào kỷ niệm nên tình tứ, có dư âm gây xúc động lòng người
Cuốn tiểu thuyếtnày ngay khi mới phát hành đã gây xúc động trong đông đảo bạn đọc. Dịch giả Phan Văn Cát đã viết bài giới thiệu bằng cả tiếng Việt và tiếng Pháp trên tờ “Hữu nghị Việt- Pháp”, số 5-2005 (bản tin của Hội Hữu nghị Việt- Pháp) với nhan đề: “Một thiên tình sử Pháp-Việt tuyệt vời”. Độc giả Lê Đình Tụ 86 tuổi (hồi năm 2005) là người cùng quê với bà Quý (hiện ở Quảng Ninh) đã viết thư cho ông bà Bouteille và gửi thư bằng cả hai thứ tiếng (Việt-Pháp) cho tôi (tác giả).
Giới yêu văn học nghệ thuật nước nhà vốn đã ngán ngẩm vì tình trạng đạo văn, đạo nhạc, đạo ý tưởng một cách dồn dập trong những năm vừa qua giờ đây lại phải đón nhận một tin buồn nữa: cuốn tiểu thuyết Chuyện tình viên phó sứ của nhà văn Nguyễn Thị Mỹ Dung đã bị dịch gần như nguyên xi sang tiếng Pháp mà không được thông báo. Điều đáng nói là cuốn tiểu thuyết này được đứng tên bởi một nhà xuất bản danh tiếng của Pháp.
Những năm gần đây, khi đã bước vào cái tuổi “ngũ thập tri thiên mệnh”, Võ Văn Sửu sáng tác nhiều thơ. Thơ anh có cái chân thành của một anh nông dân làm lính:“Cho tôi một khúc thơ quê/ Bày ra góc chợ, khen chê mặc người”, lại có những triết lý trở trăn của một trí thức đã dạy qua bao nhiêu lớp học trò cùng bao nhiêu kỷ niệm buồn vui:“Trời đất có khi trắng khi đen/ Con người có đen có trắng/ Không có gì toàn đen/ Cũng chẳng có gì toàn trắng/ Trắng đen lẫn lộn trong nhau/ Chỉ có chân lý một màu/ Đen hay trắng mà thôi !”.
Truyện Hà Ô Lôi nằm trong tập Lĩnh nam chích quái. Đây là một truyện ngắn trung đại được nhiều nhà nghiên cứu đề cập tới với rất nhiều góc độ tiếp cận khác nhau. Bản thân truyện này, qua các bản ghi khác nhau cũng có tình trạng dị bản như bất cứ tác phẩm trung đại nào mà chúng ta đã từng gặp. Những dị biệt là những thông tin đáng được quan sát kĩ càng, nhưng nói chung, trước mắt chúng ta, hiện tượng này vẫn là đại đồng tiểu dị. Cái đại đồng nhất vẫn là tính chất QUÁI của câu chuyện vì trước hết nó nằm trong một tổng thể là “chích QUÁI” như tên của tập sách. Quái trong nguyên nghĩa của nó chính là sự lạ kì. Lạ kì là những sự mà lí trí thông thường, mà các triết thuyết khác nhau không giải thích tường tận được.
Đầu những năm 60 của thế kỷ trước, tôi còn là cậu học sinh trường trung học. Tôi không nhớ từ đâu một lần có trong tay cuốn truyện Nắng Thu của Nhất Linh. Giữa cái tuổi đang mộng mơ, được đọc một cuốn truyện tả về mối tình lãng mạn giữa một anh sinh viên trường thuốc với một cô gái quê dịu dàng xinh đẹp bị câm… xúc động vô cùng. Hình ảnh chàng Phong và cô Trâm với cái tên tác giả Nhất Linh cứ bám riết lấy tôi đến tận bây giờ. Mãi sau này đọc những truyện của Nhất Linh và tìm hiểu mới biết rằng đây là nhà văn trụ cột của Tự lực văn đoàn từ khi tôi còn trong cát bụi.TLVĐ, với tôi còn là một kỷ niệm thời học trò mãi mãi không quên.
Nếu còn sống thì vào ngày 20/12 này, nhà văn Phan Tứ vừa chẵn 80 tuổi. Nhưng ông đã ra đi bởi di chứng chất độc da cam cách đây 15 năm. Phan Tứ (tên thật là Lê Khâm) sinh ra trong một gia đình danh giá. Ông ngoại ông là nhà chí sĩ Phan Chu Trinh. Cụ thân sinh là nhà giáo Lê Ấm, nguyên Đốc học Trường quốc học Huế. Năm 2000, nhà văn Phan Tứ đã được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
Đó là: 1. Nhạc sĩ… ra sách; 2. 1001 cuốn sách có… số; 3. Tập thơ một tác giả đắt nhất Việt Nam trong năm 2010? 4. Cuốn tranh chữ độc đáo ; 5. "Bỗng dưng" có… "Tuyển tập"; 6. Từ phim tới… sách và 7.Sách về… "hiện tượng" Ngô Bảo Châu
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.