Ông kể những chuyện ấy bằng vài câu hời hợt nhưng giọng buồn buồn nên tôi nghĩ rằng đấy là những kỷ niệm rất sâu sắc trong đời ông. Có điều không tiện tìm hiểu thêm. Ông cũng hỏi tôi khá nhiều về những nhạc sĩ như Phạm Duy, Nguyễn Hữu Ba, Trịnh Công Sơn…
Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã vĩnh biệt trần thế vào ngày 24.7 sau những ngày tháng dài chống chọi với bệnh tật. Ông về cõi vĩnh hằng chỉ sau người vợ tảo tần của mình – nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ vỏn vẹn 18 ngày.
Trong khi một số ít bạn bè cũ ngại gặp tôi vào lúc ấy thì Chim Trắng dù mới quen tôi sơ sơ chủ yếu qua thơ, đã trải lòng như vậy. Tôi như được “phục sinh” nhờ những người bạn chân tình. Và tôi cũng bắt đầu yêu thơ Chim Trắng từ đó.
Sự nổi bật ấy đến từ nhiều nguyên do, từ sự dấn thân của một người viết ca khúc vào các vùng đề tài chính trị xã hội đến tính đại chúng rất dễ nhận diện của những bài hát ra đời đúng thời điểm, thậm chí đã thành tên những phong trào âm nhạc: Hát cho dân tôi nghe, Chúng ta đã đứng dậy hay Tình ca tuổi trẻ.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.