Văn học Việt Nam ở nước ngoài là một bộ phận của nền văn học nước ta. Những thành tựu đặc sắc của bộ phận văn học này trong nửa thế kỷ qua góp phần đẩy nhanh quá trình hiện đại hóa văn học dân tộc.
Vâng, có thể không nhất thiết với ai đó, chứ với Nguyễn Phúc Lộc Thành cứ là nhất thiết. Tự dựng lên những rào chắn, như một thách đố, như một trò chơi, rồi tự thử thách, tự gây khó, hối thúc mình phải vượt quá. Tôi gọi đó là những “công án thơ” mà nhà thơ đã theo đuổi, thực hành. Tất cả 108 bài thơ trong ba phần của tập “Giấc mơ sông Thương” đều là những công án thơ như thế. Cái đích đặt ra là phải hóa giải được công án, siêu thăng để thành thơ. Có lúc mỹ mãn. Có lúc chưa. Âu cũng là chuyện thường tình của việc “hành thi”.
Bằng những hình tượng ẩn dụ ám ảnh về cái chết của những con bò, Nguyễn Quang Thiều xác lập quyền năng của thi ca trong trường ca mới nhất của ông. Đó là cất lên tiếng vọng của tình yêu và khát vọng sống từ nơi tột cùng bi kịch.
Ngô Kim Đỉnh tài hoa và lạ trong thi ca như thế, một giọng điệu không giống ai, không theo trào lưu nào. Tôi nể Đỉnh và biết chắc rất nhiều tên tuổi văn chương cả nước quý nể gã, chơi với gã bởi tài thơ khác biệt này, bởi bản lĩnh và tự trọng của kẻ sĩ, cũng như sự đọc nhiều, hiểu rộng đặc biệt về văn chương và lịch sử của gã...
Nhà thơ, nhà báo Dương Kỳ Anh qua đời lúc 8h31 ngày 25.02.2025 (nhằm ngày 28 tháng Giêng năm Ất Tỵ) tại Hà Nội, hưởng thọ 78 tuổi, được hỏa táng và an táng tại Công viên tưởng niệm Thiên Đức, Phú Thọ. Tưởng nhớ đến ông vanvn trân trọng giới thiệu lại bài viết “Cõi thơ của nhà thơ Dương Kỳ Anh”.
Quảng Trị hiện lên trong thơ Võ Văn Luyến đầy những yêu thương trầm ngãi. Rất nhiều câu thơ của anh khiến chính tôi bổi hổi lòng mình trong một đêm Sài Gòn chợt mưa sau những ngày nắng dầu dãi.
Bên cạnh những ý kiến đồng cảm và nhìn nhận giá trị của tác phẩm, phần lớn phản hồi lại mang tính công kích, chế giễu, thậm chí sử dụng ngôn từ mang tính bạo lực. Đáng lưu ý, trong số đó có không ít những người thuộc tầng lớp trí thức. Hiện tượng này đặt ra một vấn đề đáng suy ngẫm: văn hóa tranh luận về nghệ thuật trong xã hội chúng ta đang bộc lộ nhiều bất cập.
Ngày nhỏ ở với mẹ tôi ở Đoàn ca múa nhân dân Trung ương, tôi biết có hai diễn viên múa mẹ tôi rất yêu quý và thân thiết, là hai chị cùng tên Quỳnh: chị Thúy Quỳnh và chị Xuân Quỳnh.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.