Đơn giản, ăn nhậu là từ đã quá quen thuộc, phổ biến, do đó, nhậu đẩy nhập đi chỗ khác. Hơn nữa, còn cả hai từ này đều bắt đầu từ “nh”, nhờ thế phát âm suôn sẻ hơn. Cách nói này cũng tựa như ta có từ nhạc nhẽo, ấy là do nhạc/ âm nhạc cùng trùng âm với nhạt/ nhạt nhẽo v.v…
Tôi dành ra trọn một ngày đêm để đọc hai tập thơ của Đoàn Ngọc Thu. Một cái tên quen thuộc với những người làm thơ, yêu thơ, nhưng tôi chưa gặp lần nào.
Tôi và Phạm Xuân Nguyên ngồi nghe. Nhiều đêm ngủ lại ở căn phòng trống bên cạnh. Cầm ngồi phệt thức hút thuốc lào, soạn bài cho vào phong bì gửi các báo, gạch đỏ, xanh, vàng dưới tên người gửi và nơi nhận…
Ở đây, chất âm nhạc không phải là nhạc điệu mà là nhịp điệu. Nhịp điệu là thứ âm nhạc bên trong, còn nhạc điệu chỉ là thứ âm nhạc bên ngoài. Dĩ nhiên cảm thụ thứ âm nhạc bên trong luôn khó hơn!
Những dòng tâm sự viết cho người bạn gái của mình ngày 17/5/1969, thể hiện rất rõ tinh thần của một “Paven Coocsaghin Việt Nam”: “Khi nào em hiểu hết tình yêu cuộc đời này của anh, lý tưởng cho một xã hội cộng sản của anh và phẩm chất của anh?... Khi đó chúng mình sẽ có một tình yêu bình đẳng”.
"Thằng Hưng" trong bài thơ của bác Dụng, là anh Khương Thế Hưng, con trai thứ của bác. Người anh cả của Hưng, liệt sĩ Khương Thế Xương đã hy sinh từ ngày kháng chiến chống Pháp. Bác Dụng chỉ có hai người con trai và anh Hưng cũng đã vào bộ đội từ năm 16 tuổi, từ lúc anh đang ngồi ghế nhà trường Lê Khiết (Quảng Ngãi).
Khác với thơ tình của người khác, thơ tình Thanh Thảo ít nói bằng mỹ từ bóng bẩy, chải chuốt, mềm, dịu. Không gian trữ tình, Thanh Thảo cũng không chọn những hình ảnh mang tính ước lệ thường thấy, mà tất cả đều thật thà, thô ráp như chính bản thể tình yêu của chính mình trong cuộc đời trần trụi, cụ thể, giản đơn.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.