Những bài thơ mới nhất mà nhà thơ Mai Văn Phấn được gửi đến chia sẻ cùng bạn đọc như vẫn còn ướt đẫm sương đêm, phảng phất mùi hương hoa trong gió sớm. Cùng với đó là ánh sáng, âm thanh và dòng nhựa sống cuộn trào từ thiên nhiên, vũ trụ thúc giục vạn vật bừng thức, sinh sôi… Món quà năm mới ý nghĩa này sẽ mang đến cho bạn đọc sự ấm áp, tin yêu và hy vọng vào những điều tốt đẹp đang đến thật gần.
Bà Nguyễn Thị Mùi không ngạc nhiên khi nhận được giấy triệu tập của công an xã Quảng An. Bà biết là chuyện liên quan đến người con nuôi sinh sống với bà đã hơn tháng nay. Đứng ngay giữa trụ sở, bà lão điềm tĩnh nói với những nhân viên Ủy ban đang ngồi rải rác trên các bàn làm việc:
Hữu Thỉnh vẫn tiếp tục cuộc đi trên con đường của số phận mình. Và chắc anh sẽ còn có nhiều thơ nữa, khi đã có một bản lĩnh sống, một bản lĩnh sáng tạo. Chỉ cần trái tim đêm đêm còn thổn thức, và nó đòi hỏi nhà thơ ngồi vào bàn viết…
Truyện ngắn chiến tranh đã và đang có sự vận động không ngừng trong đời sống văn chương đương đại, góp phần cùng các thể loại khác làm nên diện mạo văn học chiến tranh Việt Nam. Dù viết theo lối truyền thống hay phi truyền thống, điều cốt tử là mỗi tác phẩm phải chạm tới được cái đẹp đích thực của văn chương và những vấn đề mang tính nhân bản. Tạp chí Văn nghệ Quân đội với các cuộc thi truyện ngắn được tổ chức khá liên tục không chỉ là nơi phát hiện những tài năng văn học mới, mà riêng với đề tài chiến tranh và người lính, còn là nơi hứa hẹn những mùa vàng.
Tháng 12-2014, kỷ niệm 70 năm thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, có nhiều điều rất đáng nói. Riêng tôi, muốn nói đôi điều về một lĩnh vực mình từng nhiều năm quan tâm, theo dõi: Đóng góp của Quân đội vào thành tựu văn học nghệ thuật.
Nhà thơ và nhà nghiên cứu Mỹ Timothy Steele, trong bài viết “Phép làm thơ cho những nhà thơ thế kỷ 21”, nhấn mạnh, cách làm thơ trong thế kỷ tới sẽ là tuôn nhịp điệu ngôn ngữ nói vào thể luật, để hình thành nhịp điệu thơ.
Sau khi chúng tôi (TMH) đưa lên FB một số bài thơ, câu thơ hay của nhà thơ khiếm thị Nguyễn Việt Anh trích trong tập thơ lục bát “Thức cùng bóng tối” (NXB Hội nhà văn 10-2014) chưa đầy một ngày đã có mấy chục “còm” hưởng ứng khen thơ hay. Trong số “còm” này, có lời của nhà thơ Trần Đăng Khoa (tên FB là “Đảo chìm” viết như sau: “Nhiều câu quả là hay thật, và hay nhất là không ngửi thấy mùi Trần Mạnh Hảo. Sợ bố Hảo lại vẽ ra một nhà thơ, như lão đã từng vẽ ở... thế kỷ trước. Bác đưa hết thơ cô bé này lên fb đi. Tuyệt!”
Nếu ai đã từng rợn ngợp cảm xúc qua bài thơ “Giã Từ Đà Lạt ” của nhà thơ BÙI GIÁNG, với tình người nồng nàn hoang dã và câu chữ ma quái (link mẫu :http://vanhoc.xitrum.net/thoca/hiendai/5097.html), thì khi đọc sang chùm thơ 3 bài về ĐÀ LẠT dưới đây của anh Ngô Văn Tuấn sẽ thấy một sự khác lạ đến mức có thể nói là sững sờ.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.