câu chuyện ngữ nghĩa: phải là “văn chương”, chứ không thể là “văn học”. Thật không thể hiểu nổi tại sao trong sử dụng tiếng Việt ngày nay lại có sự lộn xộn dai dẳng và gan lỳ đến thế đối với 2 từ này?
“Ai nói & tại sao lại nói như thế” của nhà văn Văn Giá do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành năm 2024 là tập truyện ngắn gợi mở, đặt ra, xoáy sâu vào lòng người đọc nhiều suy ngẫm xót đắng, ngậm ngùi…. Đó là từng nhát cắt sắc lẹm, vụn vỡ, nhiều mặt về vấn đề nhân sinh, về những thân phận bé nhỏ, cô độc, mỏng manh, ray rứt, đầy bất trắc giữa cõi trần thế phồn tạp này.
Nhuận bút là niềm vui, là tự hào cho lao động chân chính của người sáng tạo chữ nghĩa, nhưng quanh câu chuyện nhuận bút của nhà văn cũng lắm chuyện buồn vui.
Cần rèn luyện thói quen dùng từ ngữ chuẩn xác, luôn tiếp cận với khoa học ngôn ngữ và “đắt” trong từng văn cảnh. Nếu tùy tiện, sử dụng sai sẽ vô tình hủy hoại tiếng Việt vốn dĩ rất phong phú, giàu khả năng biểu cảm.
Và tôi cũng chưa bao giờ dám khẳng định rằng, Việt Nam sẽ có giải Nobel, mặc dù chúng ta không phải không có những tài năng lớn. Văn chương của chúng ta cũng rất xuất sắc, đặc biệt là thơ và truyện ngắn, chúng ta không thua thiên hạ.
Sự tôn vinh Glück chưa chắc đã thúc đẩy được gì cho sự phát triển của thi ca, nhưng chí ít, nó đã trả lời được cho câu hỏi “Thơ ca có thể nào quan trọng không?”. Có, nó có thể.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.