LTS:Nhân sự kiện Đại học Duy Tân ở Đà Nẵng tổ chức hội thảo khoa học về chủ đề “Phong trào tranh đấu của thanh niên – sinh viên – học sinh các thành thị miền Nam (1954-1975)” Nhà thơ Đông Hà – cộng tác viên của Sông Hương có dịp trò chuyện với nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Phan, một thành viên trong đoàn đại biểu từ thành phố Hồ Chí Minh ra. Anh cũng là một trong số cộng tác viên viết và quảng bá tạp chí Sông Hương ngay từ những số đầu tiên tại thành phố Hồ Chí Minh.
Lý luận phê bình văn học phương Tây hướng đến thế kỉ 21 sẽ có diện mạo như thế nào? Trên cơ sở thâm nhập nghiên cứu tài liệu gốc, tôi gọi cục diện cơ bản của lí luận phê bình văn học phương Tây hướng vào thế kỉ 21 là “thể phồn tạp”
Nguyên bài viết mang tên “Đọc thơ Chế Lan Viên”đã đăng trên báo Kiến thức Ngày nay, số 53 ra ngày 1-2-1991, là bài sơ cảo. có ít nhiều sơ sót. Tuy vậy vẫn hay được các sách in lại. Sau này được chính chị N.A. và anh Yến Lan góp ý, tôi đã chỉnh đốn những sơ sót và viết lại, nhưng chưa đăng vào đâu. Nay sắp gần đến kỷ niệm lần thứ 20 ngày anh Chế mất, tôi xin công bố bài viết này để bạn đọc có cái nhìn chính xác hơn.
Ngày nhỏ, đọc “Truyện cổ Grim”, tôi rất ấn tượng với màn trổ tài của chàng trai nọ: Anh ta đuổi theo một cỗ xe ngựa, tháo bốn móng sắt của con ngựa và thay luôn bốn móng mới trong khi ngựa vẫn phi đều. Để làm được điều này rõ ràng phải là một người thực sự tài ba. Liên hệ với việc làm thơ, tôi cho rằng một thi sĩ tài hoa phải là người trong quá trình tung hứng vần điệu không được để rơi ý tưởng. Nói cụ thể hơn là dù giai điệu có luyến láy, bổng trầm thế nào chăng nữa thì cũng không được để nhòe ý, mất ý, biến câu thơ trở nên tối tăm, vô nghĩa. Như trong câu chuyện nhắc tới trên, cỗ xe giai điệu vẫn chạy mà chiếc móng sắt của ý tưởng vẫn được khớp vào đúng vị trí cần thiết. Với những suy nghĩ như vậy, tôi muốn dùng hai chữ tài hoa để nói về Nguyễn Việt Chiến. Tôi cho rằng, trong xu hướng thơ ca đang dần bị pha tạp hiện nay, cơ hội để xuất hiện những thi sĩ tài hoa hẳn sẽ ngày một trở nên hiếm hoi.
Nhà văn Phùng Văn Khai giới thiệu trên tạp chí Văn Nghệ Quân Đội: “Làm thơ và in thơ sớm vậy nhưng Đỗ Nam Cao trong con mắt bạn bè và người yêu văn chương là một người không ưa thích sự ồn ào, nhất là trong in ấn và công bố thơ mình... Tôi luôn hình dung thơ Đỗ Nam Cao dù ở thời điểm nào, dù cách nói thế nào vẫn là một tiếng nói rất riêng và rất quyết liệt. Cái quyết liệt của anh không trôi nổi ở bề mặt mà đã lặn sâu trong các con chữ, thi tứ, hình ảnh. Cũng từ cá tính ấy, mà thơ anh sẽ theo thời gian định vị chắc chắn trong lòng công chúng yêu thơ. Tôi cũng luôn hình dung, và có một suy nghĩ riêng, cứ len lỏi, cứ cháy sáng dần lên, đó là, thơ Đỗ Nam Cao, với tôi, chính là tiếng chuông trên cánh sóng”.
Những tưởng với kiểu thơ ngắn gọn, dễ hiểu, dễ nhớ như của Đồng Đức Bốn thì hẳn cách nhìn nhận, đánh giá của người đời cũng tương đối trùng khớp. Hóa ra không phải vậy...
Từ các phần trước chúng ta đã biết được xuất xứ và nguyên nhân của sự “xuất hiện” những bài thơ của tác giả T.T.Kh cùng những sự kiện liên quan…Chỉ còn lại một “ẩn số” quan trọng nhất là câu hỏi: T.T.Kh thật sự là ai? Để trả lời cho câu hỏi đó, chúng ta cần phải đặt ra một số “tiêu chuẩn” tối thiểu cần phải có cho “ứng viên”...
Nhà thơ - Nhà giáo Ưu tú Nguyễn Trọng Khánh, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội viên Hội Văn nghệ Thái Bình, nguyên Giáo viên trường Trung học phổ thông Chuyên Thái Bình đã tạ thế hồi 11giờ 5 phút ngày 13/7/2012 (25/5 âm lịch), thọ 64 tuổi (1949). Lễ viếng tại Nhà tang lễ Bệnh viện Bạch Mai được tiến hành từ 10 giờ đến 14 giờ ngày 15/7. Lễ viếng tại TP. Thái Bình được tiến hành từ 9giờ 30 phút ngày 16/7. Lễ an táng dược tiến hành cùng ngày tại quê nhà thôn Bao Hàm – Thụy Hà – Thái Thụy – Thái Bình (Cạnh Thị trấn Diêm Điền). Nhà thơ – Nhà giáo Ưu tú Nguyễn Trọng Khánh là tác giả của các tập thơ “Bụi phấn”, “Huyền thoại Đền Đồng bằng”, “Mưa”, “Nắng vào thu”, “Hoa đồng tiền đêm” và “Bụi phấn ném vào đêm”
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.