Tình khúc ơ bai (ơ bai, tiếng K’Ho, đọc thành ơ vai trong tiếng Việt) được Trịnh Công Sơn viết ở giọng Đô trưởng (C major), điệu Valse, gồm 2 câu nhạc. Câu nhạc 1, Trịnh Công Sơn sử dụng nhịp 3/4, đến câu nhạc 2, nhạc sĩ chuyển tiết tấu sang 2/4, làm cho câu nhạc trở nên dồn dập, sống động. Giai âm chủ đạo của Tình khúc ơ bai là giai âm ngũ cung.
Bởi, trong hành trình sáng tác, ông đã tạo cho văn chương mình một hệ giá trị riêng với những phẩm tính mang ý nghĩa nhân văn phổ quát, đó là tình yêu thương con người, là tâm thức hướng về cội nguồn và tình tự dân tộc với những truyền thống đạo đức luân lý tốt đẹp góp phần giữu gìn “dòng sinh mệnh văn hóa” nước nhà.
Có thể thấy, việc ngắt/ vắt dòng câu lục trong thơ Mai Bá Ấn hết sức linh hoạt và đa dạng. Nếu như lục bát truyền thống thường ngắt nhịp chẵn 2/2/2 quen thuộc thì lục bát Mai Bá Ấn gần như ngắt nhịp ở mọi vị trí.
Hệ quả của vụ tranh luận này làm nảy sinh ra những vấn đề khác, tác động có phần tích cực cho văn học Việt Nam, nhất là các tác phẩm viết về chủ đề lịch sử…
Riêng thơ, hành trình vào thế giới thơ của ông, người đọc không thể không đi sâu vào thế giới nội tâm, để tìm hiểu Một đêm đàn lạnh trên sông Huế – bài thơ tiêu biểu nhất
Rốt ráo cuộc đời , cuộc thơ, cuộc điên … chỉ còn ngọn đèn cô đơn tri âm cùng thi sĩ và xa xa trên bầu trời xanh kia, giữa muôn ngàn tinh tú, một vầng trăng lẻ loi đang âm thầm toả sáng …
Hữu Loan sinh năm 1914, trong một gia đình tá điền. Không được đến trường, chỉ học bữa được bữa không tại nhà do người cha dạy dỗ. Bù lại, ông có tư chất rất thông minh. Người làng Văn Hoàn kể rằng vào khoảng năm 1938, Hữu Loan vác lều chõng ra Hà Nội đua tài. Số đỗ kỳ thi ấy thật hiếm hoi.
Vậy nhưng đôi khi trong làng văn học thế giới lại có những nhà văn sau khi chạm đến đỉnh cao sự nghiệp để trở thành nổi tiếng, song bất ngờ ngã tuột xuống đáy vực sâu thẳm. Mà nguyên nhân là, chỉ với một quyển sách thôi họ đã tự đánh mất tất cả sự công nhận và lòng tin của độc giả.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.