Một khi Thần Đồng Thơ không còn cơ hội xuất hiện thì tài năng thơ tầm cỡ cũng giống như giấc mơ xa vời. Một khi sự toan tính ma mãnh ngự trị thì Nàng Thơ đành tan biến. Công chúng không bao giờ muốn đón nhận hết quả lừa này đến quả bịp khác.
Bây giờ thì hàng ngày trung bình chừng 4000 lượt ghé thăm trannhuong.com. Vì kinh tế có hạn nên tôi chỉ giám thuê gói hosting chừng 1000mb mỗi tháng mất độ 200 ngàn đồng kể cả mua tên miền. Nhưng cứ đến cuối tháng là hết chỗ nên con web không vào được. Lại phải gọi điện cho kỹ thuật xin tăng thêm băng thông. Chả biết còn cách nào thì nhịn vài món tiêu, từ năm 2009 tôi thuê gói hosting lên 3000MB cho hoành tráng.
Tôi đọc thơ Phạm Sỹ Sáu từ lâu, và đôi lần định dùng cái tuổi trẻ sôi nổi của mình để viết về những câu thơ oi ả của anh, nhưng lần lữa mãi chưa thực hiện được. Rồi bỗng một ngày, khi bản thân có cảm giác sự già nua đang ám ảnh, tôi chợt thấy những tâm tình giản dị của Phạm Sỹ Sáu thật đáng trân trọng!
Thế mà, chính Nguyễn Du lại viết bài thơ “Phản chiêu hồn” (chống lại việc chiêu hồn) trong một chuyến đi sứ Trung Quốc năm 1813 khi ngang qua sông Mịch La. Nguyên do là Tống Ngọc, người cùng thời với Khuất Nguyên có làm bài từ chiêu hồn gọi Khuất Nguyên về để sống lâu thêm với cõi đời trần thế. Nguyễn Du chống lại ý ấy, khuyên hồn không nên trở về cõi trần đầy những bọn quan lại gian ác.
Tôi chỉ kịp thấy bà nhỏ nhắn, mặt nhẹ nhõm và bà cứ nhìn tôi. Lúc đó vợ tôi đang đi đi lại lại. Bỗng bà đến bên tôi hỏi nhỏ:“Đưa vợ đi đẻ à?”.Tôi đáp cho qua: “Vâng ạ”. “ Nó kia à?” bà hướng về phía vợ tôi. Tôi lại hờ hững đáp: Vâng!” Thú thực trong thâm tâm tôi nghĩ chắc bà hộ lý này lại mời dịch vụ gì đây...
Cũ người mới ta: Đó là một quan niệm logic rất thường trực trong mọi tranh luận, ở các nơi sự kiện xảy ra sau và các chốn “chậm phát triển”. Không công bằng! Thuận lý mà bất tình. Là nơi có sở đoản về học thuyết, đương nhiên châu Á và Việt Nam sẽ mãi đi sau phương Tây trong các trào lưu, nhóm phái. (Nếu không thích nói cà nhây: Chủ thuyết của Đông phương là không chủ thuyết!) Nhưng không vì thế khi thấy họ bỏ, mình cũng bỏ theo dù chưa xài hết cho hợp xã hội, con người mình. Chưa kể, họ được xài cái cũ cái cổ của nơi khác (ví như các làn sóng Phật-Thiền ở Mỹ, tạm kể từ thời Beat tới nay), mình vậy là bị la! Hậu hiện đại Mỹ đi vào thoái trào, xét cho cùng, là chuyện của người Mỹ. Dân Việt bay lên cao trào Hậu hiện đại Việt lại là câu chuyện khác
Chàng "trung niên thi sĩ" ra đi đã lâu nhưng đây đó vẫn còn những giai thoại. Hình ảnh một "thi sĩ lập dị" vẫn không phai mờ trong lòng nhiều độc giả. Nhiếp ảnh gia Lâm Ngọc Duy kể về "niềm hạnh phúc nhất của cuộc đời" khi gặp Bùi Giáng.
Làm thơ như một cuộc "liều", trước đây (2001), Mai Bá Ấn đã xuất bản tập "Lục bát làm liều" được độc giả chú ý. Bây giờ, lại liều đưa thể thơ truyền thống vào "thương trường" giữa cuộc sống của cơ chế thị trường đầy biến động để tìm sự hòa hợp giữa truyền thống và hiện đại trong thơ...
Từ việc lý giải những yếu tố bị cho là “dâm tục” trong thơ Hồ Xuân Hương, chứng minh những bài thơ tình em - chị của Hoàng Cầm không những không nguy hại mà còn giá trị nghệ thuật cao…, nhà phê bình Đỗ Lai Thúy đã tạo ra một Bút pháp của ham muốn.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.