Đọc truyện ngắn viết về những cái tết, hoặc liên quan đến tết, người đọc có thể cảm nhận được những trạng thái đời sống trong từng thời đoạn của lịch sử.
Festival hội thảo Truyện Kiều và đại thi hào dân tộc Nguyễn Du nhân kỉ niệm 250 năm ngày sinh của ông diễn ra rộng khắp. Đại hội Hội Nhà văn Việt Nam vui vẻ, dân chủ nhưng cũng bắt đầu báo hiệu một sự phân hóa. Cuộc thi tiểu thuyết 4 năm không chọn được đỉnh cao. Có nhiều niềm vui, nhưng cũng không hiếm nỗi buồn, rơi nước mắt. Chưa có năm nào văn chương Việt lại sôi động, nóng bỏng, ngổn ngang và phức tạp... như năm 2015.
Không biết trước đây đã bao giờ Lê Huy Mậu nghĩ một ngày nào đó mình có thêm tên ông Sông Quê dễ thương, trìu mến đến vậy? Chắc là không. Ngay cả khi đặt dấu chấm than cuối cùng cho trường ca “Thời gian khắc khoải” cũng không. Rồi khi “bứt” chương “Khúc hát sông quê” ra để gửi nhà thơ nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo, khi lời thơ được những nốt nhạc của nhà thơ - nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo chắp cánh bay lên đã khiến bao người nghe khắc khoải, cảm giác khúc sông Lam của người phổ nhạc lẫn người sáng tác thơ cũng là khúc sông quê mình.
Xin mượn ngay một câu thơ của Thi Hoàng làm tên gọi cho bài viết này. Suy cho cùng, có lắm khi cuộc đời của mỗi thi nhân cũng vậy. Không cất được nó vào đâu thì đành cất vào… thơ.
Rằm Nguyên Tiêu, ngày thơ Việt Nam. Cả nước sẽ tổ chức đọc thơ, ngâm thơ, thả thơ, trình diễn thơ. Trước khi đọc thơ các nơi đều chào LÁ CỜ THƠ. Bạn có biết ai là người đã vẽ ra lá cờ thơ? Đó chính là nhà thơ-nhạc sĩ- họa sĩ Nguyễn Trọng Tạo. Đây là bài viết về những kỷ niệm với con người tài hoa này…
Một bất ngờ nữa, cho tới khi được ở cùng phòng, được hầu chuyện các bậc đàn anh tôi mới hay rằng nhà văn Nguyễn Minh Châu từng là “nhà quân sự”, làm cái công việc chẳng dính dáng gì đến viết văn - nghề trinh sát! (trích ngang của nhà văn ghi vậy). Tôi hỏi ông chuyện thực hư. Ông cười rũ và kể, trong kháng chiến chống Pháp, ông là lính đại đoàn Đồng bằng. Bấy giờ khoa học quân sự chưa phát triển, thấy ông là học sinh trung học tòng quân, cấp chỉ huy liền “tóm” lấy, biên chế ngay vào đại đội trinh sát. Có chút chữ nghĩa nên ông dễ dàng “đọc” bản đồ, đo đạc cự li và sử dụng tốt... ống nhòm.
Lời tác giả: Nhận được tin nhà thơ Lê Bính đã mất, tôi nhớ lại những ngày ấu thơ cùng những kỷ niệm với nhà thơ quê hương Lê Bính. Xin gửi tới Vanvn.net một bài tùy bút của tôi viết năm 1997 về nhà thơ Lê Bính, như một nén tâm hương vĩnh biệt nhà thơ.
Bài thơ xuôi dài «Khối vuông Ru-Bích» đã gây xôn xao trong làng thơ quen thuộc. Nhiều tiếng nói rất thủ cựu : Thơ gì mà cầu kỳ, rắc rối, mà chẳng biết cái khối vuông ru… gì đó có phải là thơ không trước đã? Nhiều tiếng nói khác lại lên tiếng tán thưởng, hoan hô nhiệt liệt: Đó là thơ thứ thật, nói thật, nghĩ thật, viết thật táo bạo, mới mẻ, chừng đó trang chữ mà đưa đến sức gợi, sức nghĩ thật sâu xa, hàm súc mà đầy triết lý.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.