Nhà văn Bảo Ninh, tác giả Nỗi buồn chiến tranh, vừa được trao giải thưởng văn học Sim Hun của Hàn Quốc (ở hạng mục Giải thưởng lớn dành cho các nhà văn châu Á).
Văn Cao đã xa cõi đời 21 năm. Nhưng năm nay lại là năm mà cái cụm từ “Quốc ca Việt Nam” bước vào tuổi “Nhân sinh thất thập” với sinh nhật của nó là ngày mà kỳ họp quốc hội đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa khai mạc: 6-1-1946. Nhân sự kiện này, gia đình ông gồm bà quả phụ Văn Cao và các con đã thống nhất hiến tặng cho Nhà nước bản quyền “Quốc Ca Việt Nam”. Ý nguyện trọng đại này cũng được tổ chức hết sức trọng đại. Đấy là một cử chỉ đẹp, một cử chỉ “rất Văn Cao” mà sinh thời ông luôn xử sự như thế. Quốc ca Việt Nam là bất tử như Quốc kỳ và Quốc huy. Đó là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam!
Sinh năm 1981; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Ninh Thuận; Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam; Giảng dạy tại Trường Cao đắng Sư phạm Ninh Thuận; Đã xuất bản 4 tập thơ. Nhà thơ Lê Hưng Tiến hiện làm đại diện của Sông Hương tại Ninh Thuận. Trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh đến bạn đọc.
Thân phận con người là vấn đề mang tầm phổ quát, “vượt lên tất cả bờ cõi và giới hạn” (Nam Cao). Hòa cùng những chuyển biến sâu sắc và mạnh mẽ của văn học Việt Nam thời kì Đổi mới, cảm hứng ưu tư về thân phận người Việt tha hương được cho là một tìm tòi mới, góp phần làm nên tính đa dạng của tiểu thuyết hải ngoại nói riêng và văn xuôi Việt Nam đương đại nói chung
-Sau biết bao chìm nổi thăng trầm suốt một trăm năm qua, di sản Hàn Mặc Tử ngày càng chứng tỏ một sức sống không thể vùi dập, một giá trị không thể quên lãng.
-Văn học Việt Nam từ sau 1975, nhất là từ thời kì Đổi mới đã tồn tại và phát triển trong những điều kiện lịch sử và xã hội khác biệt rõ rệt so với thời kì chiến tranh.
Nguyễn Đình Thi (1924-2003) là một chân dung nghệ sĩ lớn, đa tài, đứng ở một vị trí đặc biệt trong nền văn nghệ cách mạng. Trước Cách mạng Tháng Tám (1940), ông tham gia Tổ Văn hóa Cứu quốc, từng là sĩ quan trong quân đội. Năm 1945, Nguyễn Đình Thi dự Hội nghị Quốc dân Tân Trào, làm Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa 1 và Tổng thư ký Hội Văn hóa Cứu quốc, người đứng đầu Hội Nhà văn hơn 30 năm rồi Chủ tịch Ủy ban Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam.
Thi sĩ Trần Huyền Trân là nhân vật cuối cùng được Hoài Thanh - Hoài Chân mời vào chiếc chiếu “Thi nhân Việt Nam” lừng lẫy. Thế nhưng, thi sĩ họ Trần chỉ được nhắc với đôi lời trân trọng, không hề được trích tác phẩm nào. Còn bây giờ, công chúng mới cảm nhận Trần Huyền Trân là thi nhân tiêu biểu viết về sự thay đổi của thân phận người Việt trước và sau cột mốc 2-9-1945.
Lại Nguyên Ân: Nhân 70 năm ra mắt tập thơ Điêu tàn của Chế Lan Viên, trên tạp chí Thơ, tôi đã giới thiệu một bài viết của Chế Lan Viên, đăng năm 1938 (mà khi ấy tôi vừa sưu tầm được), trong đó nhà thơ tác giả Điêu tàn lên tiếng đáp lại ý kiến của nhà phê bình Trương Tửu về tập thơ này.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.