Là một cây bút đầy cá tính, cũng đầy chất Quảng Nam cả trong thơ và văn xuôi. Xưa nay, ta quen đọc Phùng Tấn Đông thơ, và biết nhiều đến Phùng Tấn Đông qua các hoạt động, nghiên cứu văn hóa. Nay, thử cùng Phùng Tấn Đông truyện ngắn xem sao (MBA)
Trưa ngày thứ bảy vừa qua 22-9-2012, chúng tôi được mời đến ăn giỗ, tưởng niệm 5 năm này mất của nhà thơ Trịnh Thanh Sơn (2007-2012). Đến dự, cao tuổi nhất có nhà văn Xuân Cang (người tiếp sau nhà văn Võ Huy Tâm là hai nhà văn hàng đầu của đề tài công nghiệp trong văn học đương đại). Có nhà thơ Vũ Duy Thông, họa sĩ Lê Huy Quang ( là hai nhân vật đóng góp nhiều nhất cho “Trịnh Thanh Sơn toàn tập”), nhà văn Đặng Ái, dịch giả Lê Bá Thự, nhà báo Đinh Trọng Tuấn - Tổng biên tập Tạp chí Thế giới Điện ảnh, nơi Trịnh Thanh Sơn công tác… cùng một số bạn nhà văn nhà báo khác. Gói “lộc” chúng tôi mang về nặng hơn 4 ký, mỗi người đều phải bê bằng hai tay: Đó chủ yếu là cuốn “Trịnh Thanh Sơn toàn tập” mới hoàn thành còn ấm tay những người làm sách, có thể đưa vào ghi-nét của các nhà thơ: Cuốn sách bìa cứng, khổ 16-24, dầy 2.668 trang. Về đến nhà, sẵn bàn cân để gần cửa, tôi thử đặt lên: 4,1 kg.
“Khuôn lưng” hay “khuôn trăng”/ “nét ngài” hay “nét người”? Câu hỏi làm tốn nhiều giấy mực. Hàng mấy chục năm qua, người đọc thơ nêu nhiều thắc mắc xoay quanh những lí giải khác nhau giữa các công trình biên soạn của các học giả đã chú thích, hiệu đính Truyện Kiều bằng quốc ngữ. Bên cạnh những biên soạn của những người danh tiếng như Trương Vĩnh Ký, Bùi Kỷ, Trần Trọng Kim, Hoàng Xuân Hãn, Đào Duy Anh, Nguyễn Thạch Giang, Nguyễn Quảng Tuân, Nguyễn Tài Cẩn… lại xuất hiện một số bài viết với các luận đoán sai vì chủ quan, vì chỉ biết Truyện Kiều qua chữ quốc ngữ, không hiểu được cái phức tạp trong cấu trúc chữ nôm.
-Như thông tin trênTT&VHra ngày 18/9/2012(Câu chuyện đi tìm bản in đầu tiên tập thơ Gái quê)liên quan tới số phận tập thơGái quêcủa Hàn Mặc Tử,TT&VH Cuối tuầnđã có cuộc trò chuyện với nhà phê bình văn học Đặng Tiến, người có công tìm ra ấn bản trọn vẹn của thi phẩm này, vừa được công ty Phương Nam và NXB Hội Nhà văn ấn hành nhân kỷ niệm 100 năm sinh Hàn Mặc Tử (22/9/1912 -22/9/2012). Ngoài 34 bài (khác với bản phổ biến hiện hành, có 21 bài), ấn phẩm mới này còn có 170 trang biên khảo của Đặng Tiến về nhà thơ họ Hàn.
Ngày 21/9/2012, tại TP Quy Nhơn (tỉnh Bình Định), Lễ kỷ niệm 100 năm sinh Hàn Mặc Tử (22/9/1912 – 2012) do Hội Nhà văn Việt Nam và UBND tỉnh Bình Định được tổ chức trọng thể. Lễ kỷ niệm là một chuỗi chương trình: Đêm thơ Hàn Mặc Tử vào tối 20/9; Lễ dâng hương trên mộ Hàn Mặc Tử (tại đồi Thi Nhân, Gềnh Ráng) vào sáng 21/9; tiếp đó là các buổi hội thảo về thơ và đời Hàn Mặc Tử… VanVN.Net xin trân trọng giới thiệu bài viết của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo để cùng bạn đọc tưởng nhớ thi sỹ tài hoa này.
Trước Phạm Tiến Duật, trong những bài thơ thành công của thi ca kháng chiến, hiện thực đời sống hiếm khi được phản ánh một cách sắc cạnh, xù xì, ngang tàng với những câu chữ mang đậm khẩu ngữ đời thường như vậy.
Trong bài này chúng tôi thử phác họa chân dung thơ Việt Nam hôm nay và những chặng đường vừa vượt qua hoặc đang được thử nghiệm. Thi ca có những sáng tạo văn chương, những cái mới, có thể gây bối rối và ồn ào lúc đầu nhưng có khả năng sống còn với thời gian, được đón nhận, nhưng cũng có những cái mới lạ gây nghi vấn, chống đối và cũng có những cái bất cập, trở lùi quá độ! Một bài thơ có thể là một văn kiện lịch sử văn hóa thì việc nhìn lại thi-ca một thời cũng có thể là một thái độ tích cực về một giai đoạn đã qua!
Mẹ tôi là con gái út cụ Cử Tiết: Nguyễn Đức Tiết. Ông ngoại tôi dỗ tiến sĩ đời Đồng Khánh, nhưng không thích mọi người gọi là ông Nghè, vì ông không nhận mũ mãng vinh quy của ông vua mới do Tây dựng lên, mà theo hịch của ông vua cũ: Hàm Nghi thời ông đỗ Cử nhân, trưởng Nam. Ông ngoại tôi có ba người bạn đồng khoa: cụ Cử Nguyễn làng Xuân Cầu, cụ Cử Đặng làng Hành Khiển, cụ Cử Trần làng Cổ Am (ông ngoại tôi là người làng Diêm Điền).
Vũ Bằng tên đầy đủ là Vũ Đăng Bằng, sinh ngày 3-6-1913 tại Hà Nội, là hậu duệ của một gia hệ nổi tiếng khoa bảng, quê gốc ở Ngọc Cục, huyện Lương Ngọc (nay là huyện Bình Giang, Hải Dương), sau chuyển cư lên Hà Nội, làm thuốc và dạy học. Cuối thế kỷ XIX, cụ Vũ Vĩnh Thịnh đã là chủ một nhà in lớn ở phố Hàng Gai, sinh được 6 người con, 3 trai, 3 gái, Vũ Bằng là con trai út. Không may, người bố qua đời khi Vũ Bằng còn nhỏ tuổi. Bù lại, người mẹ buôn bán giỏi, đủ tiền nuôi các con ăn học, trưởng thành.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.