Bài viết này là chút cảm nhận của tôi về một số bài thơ tình mang “dấu ấn” lạ lạ khó hiểu của Đỗ Anh Tuyến, hoàn toàn không đem ra đo đếm định lượng khen-chê thơ anh bởi Đỗ Anh Tuyến chỉ mượn thơ để ghi lại những cảm xúc ''chợt đến chợt đi'' của riêng anh như trang nhật ký của tiếng lòng.
Hơn 10 năm trước, chiều 29-4-2012, tôi nhận được điện thoại của một người bạn giáo viên. Cô ấy bảo rằng vừa gửi tôi bản thảo một tập nhật ký rất đặc biệt và thêm lời dặn tha thiết: Anh hãy đọc ngay để hiểu thêm về một thế hệ cầm súng đánh giặc giữ nước. Đó là lý do đầu tiên để tôi được tiếp cận cuốn nhật ký chiến trường của Liệt sĩ Bùi Kim Đỉnh cùng hình ảnh những trang bản thảo chép tay nhòe nét mực…
Hơn 10 năm trước, chiều 29-4-2012, tôi nhận được điện thoại của một người bạn giáo viên. Cô ấy bảo rằng vừa gửi tôi bản thảo một tập nhật ký rất đặc biệt và thêm lời dặn tha thiết: Anh hãy đọc ngay để hiểu thêm về một thế hệ cầm súng đánh giặc giữ nước. Đó là lý do đầu tiên để tôi được tiếp cận cuốn nhật ký chiến trường của Liệt sĩ Bùi Kim Đỉnh cùng hình ảnh những trang bản thảo chép tay nhòe nét mực…
Ngăn kéo thời gian là sự lục lọi và tìm về cái gọi là “hoài niệm” của Nguyễn Hoàng Thọ, một người con đất Quảng đã chắp bút cho ra tập thơ đầy nghĩa tình. NXB Hội Nhà Văn, 2020
Lê Uyên & Phương là một trong những cặp tình nhân âm nhạc nổi danh nhất nhì của Sài Gòn những ngày xa xưa. Mối tình của họ rất đẹp, rất lạ lùng mà cũng đầy khắc khoải như thứ âm nhạc mà chàng sáng tác và nàng cất tiếng ca.
Thiền sư Thích Nhất Hạnh là người đưa ra khái niệm “Phật giáo dấn thân” và cả cuộc đời ông đã hoạt động không ngừng nghỉ để kêu gọi hòa bình, đưa Phật giáo Việt Nam vươn ra thế giới.
Sau một hồi hỏi chuyện về chuyến vượt Trường Sơn (không phải không gặp nguy hiểm), nhà văn Trần Bạch Đằng đã nói với nhà văn Nguyễn Đình Thi: “ Các anh vượt Trường Sơn vào tới đây cũng là ghê rồi. Nhưng như thế cũng chưa hẳn là đi chiến trường. Các anh phải vượt qua Đồng Tháp Mười, qua lộ 4, xuống Mỹ Tho mới thực sự là đi chiến trường.”
Ngày xưa ấy, tôi đọc “Đất rừng phương nam” của Đoàn Giỏi sau khi đọc “Dế mèn phiêu lưu ký” của Tô Hoài. Đó là hai cuốn sách viết cho thiếu nhi mà tôi thích nhất, tôi cho là hay nhất. Về sau này cũng còn một số quyển sách khác viết cho thiếu nhi rất hay nữa, như của Nguyễn Quang Sáng, của Dương Thu Hương…Nhưng tôi vẫn thích nhất hai quyển sách của Tô Hoài và Đoàn Giỏi.
Có lẽ chính ở điểm này, mà tập thơ Đi tìm những bóng người của Vĩ Hạ đứng giữa lằn ranh phân tranh. Người ưng kẻ chê. Người gật gù cho một tư duy mới, kẻ lại lắc đầu cho sự tùy hứng. Nhưng tôi lại nghĩ từ trong hoang dại cỏ vẫn sanh sôi qua bao bận nắng nôi mưa giông dập vùi. Mầm xanh mới nhú há gì chẳng đợi một quãng đời sau hãy phân định. Nếu không chăm bón ngay từ sự nảy nở này, những mùa sau làm gì xanh cành tốt lá?
Đánh giá về sự nghiệp văn chương của nhà văn Đoàn Giỏi, nhà văn Anh Đức viết: “Với một đời văn trên bốn mươi năm, nhà văn Đoàn Giỏi đã để lại cho đời những dòng đẹp đẽ, đậm sắc thái và đầy sinh thú về quê hương, đất nước, con người ở vùng đất Nam bộ thân yêu của Tổ quốc ta. Văn của nhà văn Đoàn Giỏi vừa mang chất trữ tình lại vừa mang tính chất lạ kỳ, sôi động”.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.