Chối bỏ đại tự sự, giải trung tâm, văn học hiện đại, hậu hiện đại có xu hướng lựa chọn những lối viết mang tính chất trò chơi nhằm giải thiêng, giễu nhại, phá vỡ cấu trúc ngôn ngữ chính thống. Cái cá biệt, ngoại lệ được chú ý, thay vì cái phổ quát, trung tâm.
Trước năm 2006, các giải thưởng văn chương Pháp không ngó ngàng đến các tác giả Pháp gốc ngoại quốc. Là đất nước có hình dạng tương tự hình lục giác, Pháp gọi văn học chính tông của mình là “Văn học Lục giác”, phân biệt với “Văn học ngoại Pháp”.
Có lần nhà thơ Lê Đạt trò chuyện, theo bà cô ruột, người đã nuôi ông từ tấm bé khẳng định, ông sinh năm 1928, tức tuổi con Rồng, chứ không phải năm 1929 như trong khai sinh, tuổi con Rắn. Ông tự điều hoà và hóm hỉnh nhận tuổi mình gồm cả hai là Rồng và Rắn. Rồi ông nghĩ có lẽ vì vậy mà ông thích làm thơ từ khi còn nhỏ. Và, rồi ông nhớ lại mình đã sớm ấp ủ mộng cách tân thơ, cho dù chưa biết sẽ làm như thế nào và bắt đầu từ đâu.
Là người có thâm niên hoạt động trong Hội Nhà văn Việt Nam, nhà thơ Vũ Quần Phương có điều kiện giao thiệp sâu không chỉ trong văn chương mà cả trong cuộc đời với nhiều văn nghệ sỹ lớp trước. Bằng cái nhìn hóm hỉnh, sinh động, qua con mắt của người thi sỹ từng là bác sỹ này, ký ức về những bạn văn chương luôn hấp dẫn bởi sự sống động của chi tiết. Ở bài viết này, chúng tôi ghi lại một vài kỷ niệm về nhà thơ Thu Bồn được chia sẻ qua câu chuyện của nhà thơ Vũ Quần Phương.
Thể loại văn học, hiểu một cách chung nhất là “dạng thức của tác phẩm văn học, được hình thành và tồn tại tương đối ổn định trong quá trình phát triển của lịch sử văn học, thể hiện ở sự giống nhau về cách thức tổ chức tác phẩm”(1). Thể loại vừa mang tính ổn định, lại vừa biến đổi, là một phương diện quan trọng để tìm hiểu lôgic và quy luật vận động của đời sống văn học.
Người làm thơ cần rất nhiều thứ phát hiện. Nhưng quan trọng nhất, cần thiết nhất là phát hiện ra năng lực mình, sở trường mình, cái mạnh nhất của mình. Tôi tin Mai Hương nhanh chóng phát hiện ra mình, phát hiện ra cái mạnh của mình, sở trường của mình…
Nếu nhà thơ thường xuyên bóp méo cấu trúc của hiện thực để giữ lại cấu trúc của cái tôi, như Ch. Caudwell từng nói, thì cấu trúc của cái tôi thi sĩ luôn cho thấy một cách sâu sắc quá trình tự ý thức của con người qua sáng tác văn học. Sự tự ý thức này đồng nghĩa với tiếng nói trữ tình trong tâm hồn thi sĩ.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.