Nhà thơ Nguyên Sa xuất thân từ một gia đình không liên quan gì đến văn chương nghệ thuật. Năm 17 tuổi, Nguyên Sa sang Pháp du học. Sau khi tốt nghiệp Tú tài, ông ghi danh vào khoa Triết, Đại học Sorbonne. Và cuộc hạnh ngộ với bà Trịnh Thị Nga đã biến ông thành thi sĩ. Bài thơ nổi tiếng đầu tiên của Nguyên Sa cũng là bài thơ đính hôn.
Chương Dân Phan Khôi với Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu là những người cùng thời, cùng từ cửa Khổng sân Trình bước ra, cùng phá cái nghiệp chữ Hán để theo nghề viết văn Quốc ngữ và cùng nổi tiếng lúc sinh thời với một người là nhà báo, một người là thi sĩ. Hai ông là bạn thiết, nhưng lại có số phận rất khác nhau.
“Chiêm nghiệm về cái chết” là tên cuộc tọa đàm nhân dịp ra mắt tiểu thuyết Kể xong rồi đi của nhà văn Nguyễn Bình Phương, diễn ra vào tối ngày 3/10 tại Trung tâm Văn hóa Pháp (Hà Nội). Các diễn giả của chương trình gồm: Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên; Nhà phê bình văn học Hoàng Đăng Khoa và Biên tập viên cuốn sách Nguyễn Hoàng Diệu Thủy.
Lâu nay tôi cứ nghĩ cái cha thi sĩ họ Mai chỉ độc tôn, độc quyền cái thể thơ lục bát phá cách. Mà phải nói, dãi bày cảm xúc bằng thể thơ lục bát thì Mai Bá Ấn đang có số má trên các thi đàn văn chương. Nhiều người bình và tán thưởng thơ Ấn rồi.Tôi cũng hay dõi theo và thưởng thức sự sáng tạo cách tân rất độc đáo của Ấn. Thơ của Ấn rất bình dị gần gũi với cảm xúc suy tư mộc mạc đời thường. Có lúc tôi cũng băn khoăn tự vấn đáp : Thơ cha này hiền quá “quê” quá ít chất sexy. Tôi đã lầm.
Năm 2013, khi trao giải Nobel về văn học cho Alice Munro, người phụ nữ thứ mười ba trên thế giới nhận giải thưởng này, đại diện của Hàn lâm viện Thụy Điển đã gọi bà là “bậc thầy của truyện ngắn đương đại”. Một đánh giá cao về thành tựu nghệ thuật và tất nhiên khó khăn mới đạt được. Lúc ấy, nhiều người đã ngạc nhiên hỏi nhau: Bà này ở đâu ra?
Bất chợt, Phượng nhận ra mình đã dừng lại ngay chỗ lan can cầu mà ngày xưa Thắng thường đứng đợi. Cô lại đưa mắt xa xăm hướng về bờ bắc sông Trà - nơi, ngày xa xưa, đã từng có một bờ xe nước đẹp như thơ…
Theo thầy Thích Nguyên Tạng (chùa Pháp Vân, Gia Định, Sài Gòn, nay định cư tại Melbourne, Úc Châu), Bùi Giáng tự ghi tiểu sử của mình cho thầy trong cuốn sổ tay vào buổi trưa ngày 10/11/1993 như sau:
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.