Mỗi nhà thơ đều xây dựng con đường nghệ thuật riêng của mình. Con đường đó được kí mã bởi sự hợp nhất giữa tài năng và sáng tạo. Đã gần 7 năm kể từ khi tập thơ Tháp nghiêng ra đời, Hoàng Vũ Thuật lại xuất hiện và liên tục cho ra đời hai tập thơ: Màu và Ngôi nhà cỏ. Khoảng thời gian ấy cần và đủ để Hoàng Vũ Thuật tiếp nối và khẳng định con đường thơ siêu thực của mình. Những câu thơ hoa vỡ (theo cách nói của Yến Nhi) lại thêm lần nữa đưa người đọc vào mê lộ. Mê lộ của một thế giới Màu.
Hoàng Lan – nhân vật chính trong hai khúc ca của Trịnh Công Sơn: Hoa vàng một thuở và Như một lời chia tay đã có mặt trong đêm nhạc Trịnh kỷ niệm 30 năm HOA VÀNG MẤY ĐỘ tại tp.Hồ Chí Minh 19.1.2011. Chị từ Úc trở về và hôm sau lại bay đi Úc. “Năm mươi rồi nhưng nàng vẫn xinh đẹp tuyệt vời – Vĩnh Phúc tâm sự - Nói chuyện với nàng và viết một bài nho nhỏ. Một thông tin MỚI về bài hát của Trịnh”.
Từ đỉnh cao thành công trong sáng tạo cấu trúc thể loại của “Khối vuông ru-bích”, với “Metro”, liệu Thanh Thảo có tiếp tục làm mới trường ca? Có lẽ trước khi công bố trường ca này, Thanh Thảo cũng đã suy nghĩ kỹ càng, và với một nhà thơ luôn luôn có tư tưởng cách tân, việc anh tự tin công bố tác phẩm trước công chúng đã là một minh chứng cho ý định tiếp tục làm mới thể loại của mình. Đứng về mặt cấu trúc tác phẩm, nhiều nhà nghiên cứu đã đánh giá cao tính sáng tạo và hiện đại của cấu trúc trường ca “Metro”, nhưng về chất sử thi (vốn được xem là đặc trưng của thể loại trường ca) thì không ít người còn… nghi ngờ bởi cái giọng điệu thơ và ngôn ngữ thơ đã thoát ra rất xa những “vùng sử thi” để vươn tới giọng nói đời thường và ngôn ngữ tếu táo của thơ ca đương đại. Cái sự làm mới trường ca của Thanh Thảo, qua “Metro” chính là ba yếu tố chính này: Cấu trúc tác phẩm, giọng điệu thơ và ngôn ngữ thơ.
Ghi chép lại sự kiện để làm nguồn tư liệu cho những sáng tác đối với các nghệ sĩ tham gia chiến trường là một công việc mang tính nghiệp vụ. Nhưng điều này ta thường thấy ở các nhà văn, và sau đó thường xuất hiện trong những bộ tiểu thuyết, truyện ngắn hoặc ký của họ. Riêng Thanh Thảo lại "ghi chép" bằng thơ. Nghĩa là chọn những "sự kiện thơ" trong đời sống chiến đấu để ghi lại bằng những rung cảm riêng mình. Điều này đòi hỏi cả độ nhạy của người làm báo và xúc cảm dâng tràn của một hồn thơ. 9 'sự kiện' Thanh Thảo 'ghi chép' trên Đồng Tháp Mười sau đây quả là sự thành công hiếm có, sự kết hợp tuyệt mỹ giữa báo và thơ... Đó là những 'ghi chép' nên thơ về một vùng đất ác liệt ở những thời khắc đầy ác liệt mà cũng đầy chất thơ. Chợt nhớ đoạn thơ về Đồng Tháp Mười của chính anh: "đất nước ngấm vào ta, đơn sơ/ như Tháp Mười không điểm trang/ đầy im lặng/ trên tất cả tình yêu/ tình yêu này đi thẳng/ đến mỗi đời ta bất chấp những ngôn từ". Xin giới thiệu chùm thơ này đến bạn đọc gần xa (Mai Bá Ấn)
Nguyễn Ngọc Tư, ngòi bút trẻ ấy, rõ ràng đã tạo được một chỗ đứng khu biệt cho mình. Nhiều người cho rằng cái độc đáo của Nguyễn Ngọc Tư là sự chân chất mộc mạc tươm ra từ mỗi truyện cô viết. Đúng, và dưới đây sẽ nói thêm. Song, trước hết, cái đầu tiên làm người đọc choáng váng (cách thích thú), là nồng độ phương ngữ miền Nam trong truyện của Nguyễn Ngọc Tư.
Vừa qua bạn đọc trong nước, người Việt ở nước ngoài vui mừng trước sự kiện di hài hai vợ chồng thi sĩ Phùng Quán được đưa về quê theo di nguyện của ông lúc còn sống. Người đứng ra thực hiện di nguyện này là nhà thơ Ngô Minh ở Huế và bạn bè văn chương. Thưa bạn đọc, nhà thơ Ngô Minh, khách mời tuần này của chúng tôi.
Nhưng nhờ/vì thế, công trình của Thụy Khuê đậm đặc dung nham lí thuyết cấu trúc, cả người viết lẫn độc giả dễ rơi vào trạng thái phát bỏng. Kế đó, muộn hơn nhưng cũng quyết liệt không kém, Đoàn Cầm Thi đi vào tính mở của phê bình cấu trúc, tức là khám phá các mã (bao gồm cả ngôn ngữ lẫn văn hóa) khác nhau trên cùng văn bản. Đoàn Cầm Thi, ưa chuộng cá tính mạnh mẽ đã biết cách đương đầu với các thỏa hiệp đã và đang trú ẩn trong nhiều tranh luận.
Ông Trần Huy Thuận vẫn thường gửi bài lên NTT.ORG, nay bỗng gửi lên một bức THƯ NGỎ GỬI NHÀ VĂN TRẦN NGHI HOÀNG ký tên chung với người bạn từ thuở nhỏ là ông Nguyễn Hữu Đính, muốn làm minh bạch một câu chuyện đã lâu. Hy vọng có sự hồi âm để làm sáng tỏ.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.