Để cuộc Hội thảo khoa học này mang tính đa dạng và phong phú, chúng tôi không chọn một nhà thơ Nam Bộ để nghiên cứu mà tôi xin được chọn một nhà thơ tiêu biểu của miền Trung (mà trong cả sự nghiệp sáng tác của mình phần lớn dành để phản ánh về đất và người Nam Bộ) làm đối tượng nghiên cứu. Đó là Thanh Thảo - một nhà thơ tiêu biểu của “thế hệ thơ chống Mỹ” quê Quảng Ngãi.
Bài viết đề cập đến quãng đời của Marguerite Duras ở Đông Dương cùng với ký ức về tình yêu, mảnh đất, con người được thể hiện qua hai tác phẩm tên tuổi “Người tình” và “Người tình Hoa Bắc” của bà. Miền đất này, với vẻ đẹp riêng của nó, đã chinh phục được những người đến đây dù họ đến với tư cách thực dân. Dưới ngòi bút tài năng của Marguerite Duras, ký ức về miền đất này mãi mãi là một ký ức đẹp và khó phai.
Đã có hàng trăm định nghĩa rồi, nhưng ngay trong những công trình văn hóa học nổi tiếng thế giới vẫn có sự lẫn lộn. Ai cũng nói đến văn hóa nhưng văn hóa là gì thực tế vẫn chưa ai xác định xong.
Hoàng Cầm là một người dong dỏng, đẹp trai, giọng nói ấm áp, cách nói hấp dẫn, hơi trình diễn, và đầy một sự dịu dàng nữ tính. Ông thật tương phản với tất cả những gì xung quanh: căn nhà cấp bốn lụp xụp, tối tăm và lũ tửu đồ thô kệch mà ông phải lăng xăng phục vụ. Tôi và Trúc Thông chọn một góc khuất, gọi hai chén rượu và ngắm Hoàng Cầm.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.