Tôi vẫn thường cố thuyết phục Phương viết hồi ký, bởi tôi biết những thông tin ông đang nắm giữ có ý nghĩa thật quý giá với lịch sử Việt Nam. Nhưng tôi thất bại. Khi tôi hỏi vì sao ông luôn dè dặt không viết, ông thường lảng tránh; và khi tôi tự hình dung ra một số những lý do rồi hỏi lại ông, ông thường đơn giản chỉ gật đầu đồng tình, nói rằng đấy cũng là một phần của nguyên nhân.
Trong bài “Tế Hanh – dòng sông, mùa hạ” đăng trên báo Văn nghệ số ra ngày 24/10/2009, nhà nghiên cứu và phê bình văn học kỳ cựu Đặng Tiến có viết: “Chữ ga gốc tiếng Pháp đã du nhập vào Việt Nam từ lâu. Nhưng có lẽ đến bài “Những ngày nghỉ học”, 1938, sân ga mới trở thành một hình tượng văn học có chức năng truyền cảm, thay cho những bến đò, những quán trọ ngày xưa”. (“Những ngày nghỉ học” mà Đặng Tiến nói đây là một bài thơ hay của nhà thơ Tế Hanh, 1921 -2009).
-Những người đã quen biết, đã chơi với Thu Bồn không ai có thể ngờ rằng anh - sừng sững như một chàng Đam San Tây Nguyên - lại có thể bị căn bệnh thường dành cho người ít vận động: huyết áp cao và xuất huyết não.
Đã chín năm, làng văn, làng báo khuyết vắng nhà thơ - nhà báo Trần Hòa Bình. Cũng tròn chín năm, sinh viên của Học viện Báo chí và Tuyên truyền không còn được nghe những bài giảng tâm huyết của người thầy tài hoa ấy nữa. Người lãng tử xứ Đoài, mảnh thiên thạch cô đơn như mây lang thang đầu ô đã lặng lẽ dời trần thế về cõi mộng, nhập vào Hội Tao Đàn phủ Quảng của Tản Đà, Quang Dũng… để lại niềm nhớ tiếc không nguôi cho gia đình, bè bạn, học trò và rất nhiều độc giả trẻ.
"Này ngôn từ/ Đã đến lúc chúng ta cởi bỏ/ Những y phục lòe loẹt trên người/ Và khoác vào tấm áo/ Đẫm mồ hôi nước mắt/ Con Người!" - “Sến khúc 19 - Tự vấn” - thơ Trương Đình Phượng.Tôi lang thang trên facebook tìm kiếm sự lạ về thơ.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.