Những năm gần đây, khi đã bước vào cái tuổi “ngũ thập tri thiên mệnh”, Võ Văn Sửu sáng tác nhiều thơ. Thơ anh có cái chân thành của một anh nông dân làm lính:“Cho tôi một khúc thơ quê/ Bày ra góc chợ, khen chê mặc người”, lại có những triết lý trở trăn của một trí thức đã dạy qua bao nhiêu lớp học trò cùng bao nhiêu kỷ niệm buồn vui:“Trời đất có khi trắng khi đen/ Con người có đen có trắng/ Không có gì toàn đen/ Cũng chẳng có gì toàn trắng/ Trắng đen lẫn lộn trong nhau/ Chỉ có chân lý một màu/ Đen hay trắng mà thôi !”.
Truyện Hà Ô Lôi nằm trong tập Lĩnh nam chích quái. Đây là một truyện ngắn trung đại được nhiều nhà nghiên cứu đề cập tới với rất nhiều góc độ tiếp cận khác nhau. Bản thân truyện này, qua các bản ghi khác nhau cũng có tình trạng dị bản như bất cứ tác phẩm trung đại nào mà chúng ta đã từng gặp. Những dị biệt là những thông tin đáng được quan sát kĩ càng, nhưng nói chung, trước mắt chúng ta, hiện tượng này vẫn là đại đồng tiểu dị. Cái đại đồng nhất vẫn là tính chất QUÁI của câu chuyện vì trước hết nó nằm trong một tổng thể là “chích QUÁI” như tên của tập sách. Quái trong nguyên nghĩa của nó chính là sự lạ kì. Lạ kì là những sự mà lí trí thông thường, mà các triết thuyết khác nhau không giải thích tường tận được.
Đầu những năm 60 của thế kỷ trước, tôi còn là cậu học sinh trường trung học. Tôi không nhớ từ đâu một lần có trong tay cuốn truyện Nắng Thu của Nhất Linh. Giữa cái tuổi đang mộng mơ, được đọc một cuốn truyện tả về mối tình lãng mạn giữa một anh sinh viên trường thuốc với một cô gái quê dịu dàng xinh đẹp bị câm… xúc động vô cùng. Hình ảnh chàng Phong và cô Trâm với cái tên tác giả Nhất Linh cứ bám riết lấy tôi đến tận bây giờ. Mãi sau này đọc những truyện của Nhất Linh và tìm hiểu mới biết rằng đây là nhà văn trụ cột của Tự lực văn đoàn từ khi tôi còn trong cát bụi.TLVĐ, với tôi còn là một kỷ niệm thời học trò mãi mãi không quên.
Nếu còn sống thì vào ngày 20/12 này, nhà văn Phan Tứ vừa chẵn 80 tuổi. Nhưng ông đã ra đi bởi di chứng chất độc da cam cách đây 15 năm. Phan Tứ (tên thật là Lê Khâm) sinh ra trong một gia đình danh giá. Ông ngoại ông là nhà chí sĩ Phan Chu Trinh. Cụ thân sinh là nhà giáo Lê Ấm, nguyên Đốc học Trường quốc học Huế. Năm 2000, nhà văn Phan Tứ đã được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
Đó là: 1. Nhạc sĩ… ra sách; 2. 1001 cuốn sách có… số; 3. Tập thơ một tác giả đắt nhất Việt Nam trong năm 2010? 4. Cuốn tranh chữ độc đáo ; 5. "Bỗng dưng" có… "Tuyển tập"; 6. Từ phim tới… sách và 7.Sách về… "hiện tượng" Ngô Bảo Châu
“Kinh Tuyến đen” không đơn thuần chỉ là tập thơ mang màu sắc Hậu hiện đại phá vỡ kết cấu ngôn ngữ truyền thống như một cố gắng tìm tòi theo dòng Tân hình thức, mà còn có khả năng biểu đạt khá đa dạng những biến thái của xã hội công nghiệp chưa hoàn thiện nhưng đã có biểu hiện suy thoái.
Thái Vũ từng “tuyên ngôn” rằng: “Viết tiểu thuyết lịch sử trước hết phải tôn trọng lịch sử, không hư cấu, bịa đặt, tùy tiện. Viết cuốn nào, mình cũng vẽ bản đồ khu vực diễn ra những sự kiện chính để tránh nhầm lẫn.…” Nhưng ông cũng đã nói: là tiểu thuyết, dù là tiểu thuyết lịch sử, làm sao tránh được “hư cấu”.
LTS. Ngày xưa không phải ai cũng có may mắn được nghe Thầy giảng Quốc Văn. Cho nên CuongDe.org mới đề nghị Thầy biên tập lại chồng giáo án cũ đăng lên cho anh em đọc cho biết. Đây là bài đầu tiên, hy vọng là Thầy sẽ tiếp tục loạt bài "Giáo Án Cũ" này.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.