Hồi tôi còn làm việc ở báo Văn Nghệ 17 Trần Quốc Toản, Tạo thỉnh thoảng ghé phòng tôi. Hình như anh ghé vào sau những tiệc rượu với bạn bè đâu đó, nhưng tan tiệc bạn bè về mất rồi; anh ghé tôi để trút bầu tâm sự. Mặt anh cười tươi nhưng giọng nói có vẻ khó khăn. Anh nói nhiều, nói chuyện này sang chuyện khác, vừa nói vừa đọc thơ. Tôi chỉ ngồi cười. Thấy tôi cười, anh càng nói, càng đọc. Dường như lúc này anh mới được sống thật lòng anh. Tôi chợt nhớ câu thơ của Yến Lan “Lời say thường nói thật”.
Lê Cát Trọng Lý, cô gái vụt sáng lên với giải “Bài hát của năm” của Bài hát Việt 2008, hiện đang ở Huế và cô sẽ tham gia 5 buổi biểu diễn trong khuôn khổ Fesitval Huế năm nay.
Ham chơi hay ham làm cũng đều là cái căn cái số tự chuốc vào thân, gỡ cũng không ra. Trần Đình Sử thuộc vào kiểu người thứ hai. Giời không cho ông làm gã thanh nhàn, mà bắt ông làm kẻ siêng năng - cả đời làm sứ mệnh thồ chữ để góp phần xây đắp nên ngành khoa học văn học ở xứ này…
Năm 1996, mấy chị em gồm các nhà thơ Anh Thơ, Nguyệt Tú, Lý Thị Trung, Thuận Bằng và tôi rủ nhau đi thăm Bắc Kinh,Thượng Hải,Hàng Châu, Nam Kinh, Hà Bắc… của Trung Quốc bằng tiền riêng,theo tua du lịch,
Mấy chị em đi như lao,mệt kinh khủng vậy mà vẫn rủ nhau làm thơ vui, mỗi người một câu, do chị Lý Thị Trung chấp bút.
Trong số các nhà thơ tiền chiến, Nguyễn Bính là người có cuộc sống lãng mạn vào bậc nhất. Ông lưu lạc khắp từ Bắc chí Nam, đến đâu cũng để lại cho đời những thi phẩm đặc sắc và để lại cho riêng mình những mối tình nhiều trắc ẩn. Một điều đặc biệt, ông hay đưa chuyện người thật việc thật vào thơ, chính vì thế mà ngày nay ta mới có dịp khám phá ra những góc khuất trong cuộc đời thơ đầy thú vị của ông, mà trường hợp bài thơ “Gửi người vợ miền Nam” là một ví dụ.
Hội thảo nhà văn Việt - Mỹ: Có tổng cộng 15 tham luận được đọc (trong số 17 tham luận và nhiều ý kiến đăng ký phát biểu) của các nhà văn Mỹ và Việt Nam. Bao quát chung chính là Con đường của cái đẹp mà các nhà văn Việt – Mỹ đã cùng nhau đi suốt 20 năm qua.
Theo thiển ý của tôi, để thanh thản quãng đời còn lại, tốt nhất là ông nên trả lại những gì người ta đã dành cho ông (học hàm, học vị, danh hiệu, giải thưởng). Ôm nó làm gì để trong lòng canh cánh bao nỗi hận. Và, nếu có thể, hãy tìm đến một nơi nào đó trên hành tinh này, mà ở đó người ta có thể ban thưởng cao hơn, xứng tầm với trí tuệ của ông.
Tôi muốn hỏi Nguyễn Khoa Điềm rằng tự đáy lòng ông thì làm quan hạnh phúc hay làm thi sỹ như bây giờ hạnh phúc. Nhưng tôi đã không hỏi. Đấy cũng là câu trả lời khó cho tất cả những người làm quan không chỉ thời này mà ở mọi thời. Bởi có bao nhà thơ, nhà văn khát khao làm quan. Nhưng đó cũng là khát khao chân chính nếu muốn làm quan để làm cho đời một cái gì đó có ích. Còn làm văn chương để mượn danh làm lợi cho cá nhân mình và làm cho người đọc nhầm hiểu cái đẹp thì còn có tội hơn làm một quan tham. Nhà thơ đoạt giải Nobel quốc tịch Mỹ gốc Nga - J. Brodsky - có nói về hai nhà thơ Nga rằng: Một người lừa đảo về nội dung, còn người kia lừa đảo về mỹ học. Cái người lừa đảo về nội dung làm cho bạn đọc lạc đường chỉ một thế hệ. Nhưng người lừa đảo mỹ học có thể làm cho bạn đọc lạc đường mười thế hệ.
Lưu Quang Vũ có một người em gái hiền thảo và tận tụy, người đến hôm nay vẫn lặng lẽ đứng sau lo lắng, chăm sóc tất cả mọi việc in ấn, xuất bản, phát hành và tổ chức giới thiệu các tác phẩm của anh đến với công chúng yêu thơ cả nước. Người ấy là PGS.TS Ngữ văn Lưu Khánh Thơ hiện đang công tác ở Viện Văn học.
Chiều ngày 1/6, đoàn nhà văn cựu chiến binh Mỹ sang tham dự Hội thảo “Văn học Việt Nam – Hoa Kỳ sau chiến tranh” (do trường Đại học Văn hóa Hà Nội và Trung tâm William Joiner phối hợp tổ chức) đã được tiếp kiến Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết tại Hà Nội.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.