(TNTS) Trong một lần nói chuyện với nhau về thi ca đương đại, tôi ví nhà thơ Nguyễn Quang Thiều như một con lạc đà thơ, đang cõng cơn khát thơ trên lưng, đi qua bóng đêm của một cơn khát lớn hơn có tên là sa mạc thơ. Anh vui vẻ cười và đồng ý.
Một nhóm học sinh trường PTTH Trần Đại Nghĩa (TP HCM), qua email, đã gửi một số câu hỏi đến nhà thơ Thanh Thảo về bài thơ “Đàn ghi ta của Lorca” của nhà thơ đang được dạy và học trong chương trình sách giáo khoa môn văn học. Nhận thấy đây là nội dung có thể giúp ích phần nào cho các em học sinh lớp 12, chúng tôi xin giới thiệu những câu hỏi và nhất là những câu trả lời của nhà thơ Thanh Thảo.
Có cảm giác, bây giờ là lúc Văn Nghệ đang cần anh nhất. Nhưng anh lại quyết định ra đi...
Tôi ở Văn Nghệ đã 15 năm. Lũ trẻ nhà tôi đã lớn (một cháu sắp tốt nghiệp đại học còn cháu kia vừa đỗ đại học). Tiền nong thì cũng không còn phải thúc bách lắm. Đã đến lúc tôi dành cho mình quyền được không ổn định.
Theo những tư liệu bấy lâu nay thì thi sĩ Hàn Mặc Tử, nhà thơ tài hoa của phong trào thơ mới chết vì bệnh phong, một trong "tứ chứng nan y" theo quan niệm một thời. Gần 70 năm sau ngày Hàn Mặc Tử ra đi, nhiều người thực sự yêu quý thơ và quan tâm đến cuộc đời tài hoa bạc mệnh của ông đã xâu chuỗi những mảng ký ức lại để hình dung rõ hơn về cuộc đời và cái chết của Hàn Mặc Tử. Một vấn đề được đặt ra là: Hàn Mặc Tử chết không phải vì bệnh phong?
Với Lưu Quang Vũ, Thơ là nơi khởi hành cuộc đi tìm lớn nhất, mang sâu sắc nhất ý nghĩa triết học của một người làm thơ - cuộc đi tìm cái tôi thi sĩ qua những nghiệm sinh phải trải trên đường đời thăm thẳm và cũng là nơi hành hương trở về lớn nhất – trở về bản thể thi sĩ của chính mình.
Theo đánh giá của gia đình nhà văn Vũ Trọng Phụng, việc một số tổ chức quốc tế chuẩn bị trả tiền bản quyền cho các nhà văn có thể là nguyên nhân để ông Vũ Trọng Khanh lên tiếng nhận “cha”. Tuy nhiên các bằng chứng là không có cơ sở... (Giadinh.net)
Dĩ nhiên, môi trường sáng tác rất quan trọng đối với người cầm bút, nhất là đối với các người cầm bút trẻ. Ở các tỉnh lẻ của “Khu Năm dằng dặc khúc ruột miền Trung”, TPVH của các cây bút thuộc thế hệ 7X, 8X... gần như bị khu biệt trong một phạm vi hẹp. Số lượng mỗi TPVH in ra không quá 500 bản. Và tác giả tỉnh nào chỉ phát hành TPVH của mình ở tỉnh nấy, không “lấn” ra được các tỉnh phụ cận. Số phận của các TPVH đó, sau khi được một tờ báo, một tạp chí, hoặc một bản tin địa phương giới thiệu theo kiểu điểm sách, khen một tí, chê một tí, rồi nhanh chóng rơi vào im lặng! Cho dù, trong số đó có nhiều tác phẩm hay, thấm đẫm chất nhân văn, có sức lan tỏa...
Là một Kỹ thuật viên suốt đời gắn bó với nghề Địa chất, Nguyễn Tất Dũng (1949 - Văn Lâm, Hưng Yên) lầm lũi thăm dò lòng đất, thăm dò thơ, để những lúc muốn trần tình, thơ nói hộ những lời của đất. Cảm tấm lòng thơ ấy, Bichkhe.org xin giới thiệu vài cảm nghĩ của anh về thơ và một chùm thơ anh viết (TS Mai Bá Ấn)
Nguyễn Du từng hồ nghi: “Bất tri tam bách...”, “Mua vui cũng được một vài trống canh”, Hàn Mặc Tử từng hồ nghi: “Chẳng có một nàng tiên mô đến khóc”, cả Bích Khê cũng vậy: “Trên mồ con quạ đứng im hơi”... Hưng có hồ nghi cũng là một lẽ thường:“Mấy vần ướt ráo thơ tôi/ Vài thu nữa - có ai ngồi nghe mưa?” (Nghe mưa).
Trời đất còn thì nắng mưa còn, đời còn thì thơ còn, đời còn đau thì thơ còn hay, huống chi vài thu nữa... Hưng ơi! Hồ nghi là bản lĩnh của người thơ mà
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.